Những năm tháng cấp 3 của tớ chỉ gắn liền với việc học và học, nói đúng hơn là học lúc đó là đam mê của tớ, tớ không hay đi chơi với bạn bè cũng chẳng tham gia bất kì hoạt động gì ngoài học mà chỉ quanh quẩn ở nhà, ngoài đi chơi với lớp thì tớ không có chút kỉ niệm gì ngoài kỷ niệm trên trường với bạn bè và thầy cô. Tớ ngày càng thu mình lại, ít trò chuyện với mọi người xung quanh và gần như chỉ nói chuyện với vài đứa bạn thân. Tớ cứ nghĩ mọi thứ sẽ xảy ra lặp lại theo từng ngày như vậy cho đến khi chị tớ đi du học. Mặc dù tớ với chị không nói chuyện gì nhưng tớ vẫn luôn thấy được một phần cuộc sống của chị bên Úc qua những story hay lời kể của mẹ. Từ đó, tớ đã luôn ấp ủ trong mình ước mơ đi du học, tớ chán ghét cái cuộc sống rập khuôn theo từng ngày bây giờ, tớ thật sự thích khám phá đất nước, con người nơi đó. Nhưng thật sự mọi thứ không như những gì tớ muốn. Điểm GPA của tớ đứng thứ 2 lớp nhưng thật sự kh ăn thua gì so với những bạn trường điểm, cũng không tham gia các hoạt động ngoại khoá. Khi đang cảm thấy bấp bênh nhất, tớ đã tìm thấy iVolunteer Vietnam.
iVolunteer Vietnam như cầu nối giữa các bạn trẻ và các dự án tổ chức, từ đó giúp mọi người dễ dàng tìm kiếm và tham gia những hoạt động nhằm phát triển bản thân và phát triển cộng đồng. Chính nhờ iVolunteer Vietnam tớ đã tìm ra bản thân mình ngày trước. Tớ mong mọi người cũng vậy!!!