“Sự thật là bạn sẽ không bao giờ có thể làm hài lòng tất cả mọi người, vì vậy đừng cố gắng nữa. Hãy nhớ rằng, mặt trời sẽ tiếp tục chiếu sáng ngay cả khi một số người khó chịu vì ánh sáng của nó chiếu vào mắt họ. Bạn có toàn quyền để tỏa sáng.” – Vô danh
Tôi đã từng là một kẻ nổi loạn. Tôi là cô gái trong bữa tiệc sẽ đi vào một căn phòng và khiến mọi người phải kinh ngạc, sự chú ý và tò mò của họ bị thu hút bởi sự hiện diện của tôi. Tôi cảm nhận được điều đó, họ cảm nhận được điều đó, nó rất hấp dẫn. Tôi yêu điều đó – tôi đã trở thành cô gái mà tôi mong muốn.
Cho đến một tối, trong một bữa tiệc, khi tôi đang làm một mẻ bỏng ngô trong bếp, một người nào đó đến gặp tôi và hỏi, “Tại sao bạn luôn phải chứng tỏ bản thân mọi lúc vậy?”
Câu hỏi này khiến tôi mất cảnh giác. Tôi ngay lập tức cảm thấy bối rối. Tôi đã nhìn chằm chằm vào khoảng không để cố gắng nghĩ ra tôi đã chứng tỏ bản thân mình mọi lúc như thế nào. Vì vậy, tôi đã hỏi chính xác rằng tôi đã làm điều ấy như thế nào.
Hóa ra, khi ai đó chia sẻ một câu chuyện về chính họ, tôi sẽ chia sẻ một câu chuyện của riêng tôi, và câu chuyện ngày càng tiếp diễn về phía tôi. Người này tiếp tục nói với tôi, “Thực ra, không ai thích điều đó, và hoàn toàn không cần thiết để chứng tỏ với bạn bè của bạn.”
Chúa ơi. Máu của tôi bắt đầu bơm nhanh hơn qua các tĩnh mạch, mặt tôi nóng bừng lên, ruột gan tôi quặn thắt khi nghĩ đến những người mà tôi gọi là bạn bè lại không thích mình. Tôi đã nghĩ rằng cuối cùng tôi đã tìm thấy cộng đồng những người có cùng chí hướng với mình.
Trong thời điểm chính xác này, tôi đã đưa ra quyết định lớn nhất của cuộc đời mình.
Đã đến lúc nhìn lại xem tôi là ai, một lần nữa. Bạn thấy đấy, tôi đang ở độ tuổi ngoài hai mươi, và cuối cùng tôi đã cảm thấy thoát khỏi khuôn khổ thời thơ ấu của mình. Tôi đã tự tin. Tôi đã có bạn bè. Cuối cùng tôi cũng có thể là tôi.
Họ cần một phiên bản tốt hơn của tôi.
Vì vậy, tôi bắt đầu lẩn trốn.
Tôi sẽ ngồi trong góc hoặc sau lưng người khác. Tôi sẽ không chia sẻ những câu chuyện về cuộc phiêu lưu của cuộc đời mình. Tôi ngừng chú ý đến việc ăn mặc để gây ấn tượng. Tôi xin lỗi vì những điều ngớ ngẩn, và tôi để ý đến mọi hành động của mình xung quanh những người này. Điều đó thật mệt mỏi, nhưng nỗi sợ hãi về việc họ không thích tôi đã làm tê liệt.
Qua nhiều năm, tôi đã hoàn thiện những hành vi mới này để không trở nên “lố” đối với những người xung quanh tôi. Tôi đã đi từ một linh hồn hoang dã, vô tư trở thành một người đầy lo lắng trong mọi tình huống xã hội.
Những khuôn khổ mới này tràn vào công việc, gia đình, các mối quan hệ và tình bạn của tôi. Tôi trở nên quá nhạy cảm, dễ phản ứng và không thoải mái.
Sau một thập kỷ tự trừng phạt bản thân, khi tôi đang gọi điện cho một người mà tôi đang làm việc cùng, và họ gọi tôi để xin lỗi vì đã không hiểu đúng điều gì đó, mặc dù đây là lần đầu tiên tôi thử những gì họ đang chỉ.
Sau đó, những từ bay ra khỏi miệng tôi là: Tôi đã làm điều đó một lần nữa.
Nghiêm túc mà nói, tôi ở đây, nghĩ rằng tôi đã tìm ra tất cả. Tôi đã điều chỉnh hành vi, niềm tin, khuôn mẫu và giá trị của mình để vượt qua cuộc sống, tất cả để làm hài lòng người khác. Đây là cái tát vào mặt mà tôi cần.
Vì vậy, tôi đã đi vào một cuộc hành trình tâm hồn sâu sắc liên quan đến việc viết nhật ký hàng ngày. Tôi đã thực sự nhìn lại bản thân và những gì tôi đã tạo ra trong cuộc sống của mình. Tôi bắt đầu đánh giá tình bạn, công việc, những người trong cuộc sống hàng ngày, gia đình và môi trường của tôi.
Tôi đã tạo ra một thực tế mà tôi không còn hạnh phúc nữa.
Cuộc sống của tôi xoay quanh nhu cầu của mọi người và tôi đặt chúng lên trên nhu cầu của mình. Tôi đã cảm nhận năng lượng, phản ứng, ngôn ngữ cơ thể và giọng điệu của mọi người đến mức tôi cảm thấy như nghẹt thở.
Và điều đó để làm gì?
Để không có bạn bè, không có những người giống như mình, hy sinh cuộc sống của mình cho người khác.
Từ lúc đó trở đi, tôi đã lựa chọn chính mình.
Để làm được điều đó, tôi cần phải nhận ra rằng trước đây tôi đã từng phủ nhận bản thân và cảm xúc của mình như thế nào để có thể nhận thức được khi nào tôi bị cám dỗ rơi vào những khuôn khổ cũ.
Hãy để tôi chia sẻ với bạn sáu kiểu tính cách mà tôi đã trải qua trong một thập kỷ, cách chúng thể hiện trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta và cách tôi vượt qua chúng.
Sáu kiểu tính cách làm hài lòng mọi người
☘ Người tìm kiếm sự chấp nhận
Khi tôi sống trong chế độ tìm kiếm sự chấp nhận, hành động của tôi hướng đến sự khen ngợi. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì để trở thành nhân viên giỏi nhất trong công việc của mình, từ làm việc ngoài giờ đến gánh thêm trách nhiệm. Tôi sẽ trở nên ngoan ngoãn khi gặp gia đình tôi, tôi sẽ cố gắng để được tất cả bạn bè chú ý trong khi theo đuổi cảm giác thân thuộc đó.
Lời khen ngợi là nguồn động lực giúp tôi tiếp tục. Nó củng cố những điều tôi đã làm đúng.
Phương pháp khắc phục một người tìm kiếm sự chấp thuận là tự tin vào bản thân, tìm kiếm các giá trị và niềm tin thay vì sự xác nhận bên ngoài. Tôi bắt đầu bằng cách chỉ đơn giản là đặt câu hỏi về động cơ hành động của mình.
Nếu tôi nghi ngờ mình đang làm điều gì đó chỉ hoặc chủ yếu để nhận được sự chấp nhận, tôi đã tự hỏi bản thân, “Nếu tôi sống đúng và công bằng với bản thân mình, liệu tôi có đưa ra lựa chọn này hay không?”
☘ “Con ong bận rộn”
Là một người mẹ bận rộn của hai đứa nhỏ, một người vợ, chủ doanh nghiệp, người chị gái, con gái và người bạn tốt, đã có lúc tôi nghĩ mình phải làm tất cả cho mọi người xung quanh. Tôi là người đã tổ chức tất cả các bữa tiệc, bữa tối Giáng sinh, tổ chức sinh nhật, sum họp gia đình, các hoạt động ở trường học cho bọn trẻ, cửa hàng tạp hóa, ngày lễ, và bất cứ điều gì khác mà bạn có thể nghĩ đến.
Những người xung quanh coi tôi là người đáng tin cậy và có tổ chức, và họ biết rằng tôi sẽ làm bất cứ nhiệm vụ nào để giúp đỡ. Tất nhiên, không có bất kỳ ồn ào, bởi vì tôi đang phục vụ những người tôi yêu thương.
Sau khi tôi phát hiện ra một lớp học yoga mà tôi thực sự muốn tham gia và nhận ra rằng tôi cần phải dành ra thời gian rảnh trong lịch trình của mình, tôi bắt đầu xem xét lại thói quen hàng tuần của mình. Tôi nhận ra rằng mình không cần lúc nào cũng phải trở thành mọi thứ cho mọi người, điều này thật khó chấp nhận, vì “hành động phục vụ” là một trong những ngôn ngữ tình yêu của tôi. Nhưng tôi biết bớt bận rộn hơn là một hành động của lòng tốt và tình yêu đối với bản thân.
☘ Người tránh xung đột
Khi mọi người lớn tiếng hoặc khẳng định quyền lực của họ với tôi, tôi có xu hướng suy sụp. Nhìn có vẻ như tôi vẫn đang đứng đó, nhưng trong tâm trí tôi, tôi đang cuộn tròn mình trên sàn nhà.
Nói về những gì tôi tin tưởng đôi khi rất dễ dàng khi tôi được thúc đẩy bởi niềm đam mê với những chủ đề tôi yêu thích, nhưng có một vài người trong cuộc sống của tôi đã biến tôi trở thành người tránh xung đột trong giây lát.
Trong những tình huống căng thẳng với những người này, tôi thường quan sát những gì sắp diễn ra và tạo ra một chiến lược rút lui. Tôi tự hỏi bản thân, “Tôi cần phải làm gì? Tôi cần trở nên như thế nào? Tôi cần nói gì để đưa tôi ra khỏi đây? ”
Khi tôi nhận ra mình đang làm điều này, tôi hít thở một vài hơi để trấn tĩnh bản thân trước khi tập trung vào cảm giác khó chịu mà tôi đang cảm thấy. Tôi xem xét cách tôi có thể sống đúng với giá trị của mình và phản hồi theo cách mở ra hướng đi để thảo luận.
☘ Người hy sinh bản thân
Đây là hình thức phổ biến nhất của người hay làm hài lòng người khác vì nó được thúc đẩy bởi tình yêu. Nó xảy ra với những người thân yêu và gần gũi nhất của chúng ta.
Tôi đã từng có một người bạn trai mê nhạc punk, và dần dần, theo thời gian, khi hẹn hò với anh ấy, tôi đã biến thành một người thích nhạc punk. Tôi nghe nhạc của anh ấy, tôi mặc toàn đồ đen, tôi xé quần áo của mình, và tôi chuyển từ tóc vàng sang tóc đen. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì vì tình yêu của anh ấy.
Hy sinh bản thân là khi chúng ta đặt nhu cầu của người khác lên trước nhu cầu của mình, phù hợp với họ và thích ứng với chúng, nhưng trong quá trình này, chúng ta đánh mất từng mảnh ghép nhỏ của chính mình.
Đó là một tội ác với bản thân khi điều này xảy ra vì phải mất nhiều năm để khám phá lại tất cả những điều chúng ta từng yêu thích.
Thử nghiệm là cách để tìm lại cảm giác hạnh phúc thuần khiết mà chúng ta đã từng nắm giữ. Tôi đã từng tham gia các lớp múa bụng và yoga khác nhau, đi dạo ở những nơi khác nhau, và thử thách bản thân với những thứ mới và cũ để xem chúng có làm tôi bừng sáng hay không. Tôi cũng nhắc nhở bản thân rằng tôi không cần phải hy sinh sở thích và nhu cầu của mình cho bất kỳ ai khác vì nếu họ thực sự yêu tôi, họ sẽ muốn tôi tôn trọng những điều đó.
☘ Người xin lỗi
Xin lỗi! Ối xin lỗi. Ồ vâng, tôi xin lỗi vì mọi thứ, từ việc vô tình đụng phải ai đó ở cửa hàng tạp hóa cho đến việc mất nhiều thời gian để lấy đồ uống ở quán bar.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng tôi đã xin lỗi mọi lúc vì tôi tin rằng tôi có lỗi trong mọi tình huống – không chỉ là người siêu tinh ý và nhạy cảm với người khác, như tôi đã tin trước đây. Tôi đã tự trách mình đủ thứ, từ việc đáp ứng nhu cầu của mình cho đến chiếm chỗ.
Một ngày nọ, tôi quyết định ngẩng cao đầu đi dạo trên những con phố nhộn nhịp của thành phố, không bước sang một bên để tránh đường của người khác hay xin lỗi vì suýt đụng phải họ. Tôi cắn lưỡi và chỉ nhắc nhở bản thân rằng không sao cả khi có khuôn khổ của riêng mình, tôi không thể đổ lỗi cho những việc nằm ngoài tầm kiểm soát của mình và tôi có tiếng nói.
☘ Tâm hồn nhạy cảm
Thông thường, tôi sẽ đề phòng thế giới của mình, mặc dù tôi muốn tin tưởng vào nó, bởi vì tôi gặp khó khăn trong việc tạo ra ranh giới tình cảm. Từ “nên” luôn lơ lửng trên đầu tôi — tôi luôn phải sẵn sàng, tôi luôn phải lắng nghe bất cứ khi nào ai đó cần tôi. Nhưng điều này có cái giá phải trả rất lớn.
Mọi người sẽ đến với tôi để chia sẻ câu chuyện của họ, trút bỏ những thứ vụn vặt của họ, và sau đó vượt qua, để lại cho tôi nguồn năng lượng tiêu cực. Tôi sẽ kìm nén cảm xúc của mình và giả vờ như mọi thứ vẫn ổn. Ngoài ra, tôi cảm thấy mình không thể chia sẻ câu chuyện của mình với người khác vì họ đang có tâm trạng không vui, cảm thấy buồn hoặc không đúng thời điểm. Tôi giống như một tấm thảm chùi chân.
Tôi cần giải quyết vấn đề của mình để không còn vướng vào những vấn đề của người khác. Tại sao cảm xúc của tôi lại đứng sau cảm xúc của người khác? Tại sao câu chuyện của họ quan trọng hơn của tôi? Tôi phát hiện ra rằng tôi đã đặt người khác vào một bệ đỡ và tôi cần phải đào sâu vào những “điều nên làm” và bắt đầu giải quyết từng vấn đề một cho đến khi tôi có thể lên tiếng và đặt ra giới hạn.
Tôi bắt đầu làm hài lòng mọi người bởi vì ai đó nói với tôi rằng tôi luôn cố gắng chứng tỏ bản thân, nhưng trớ trêu thay, đó chính là người làm hài lòng mọi người – cố gắng chứng minh bạn là một người tốt bằng cách làm tất cả những điều đúng đắn để không ai phải khó chịu hoặc thất vọng . Tuy nhiên, cuối cùng, chúng ta sẽ tự làm mình thất vọng.
Kể từ khi tôi bắt đầu thử thách những tính cách này, tôi đã từ từ bù đắp nhu cầu làm hài lòng của mình. Thật không dễ dàng chút nào, nhưng bây giờ tôi đã gần gũi hơn rất nhiều với con người tôi đã từng – một người thích con người của chính mình và không cần phải chứng minh với bất kỳ ai.
Có tính cách nào trong số những tính cách này nghe quen thuộc với bạn không? Và bạn sẽ giải quyết nó như thế nào?
———————————————————————–
Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!
- Nguồn: tinybuddha.com
- Người dịch: Phạm Thanh Thủy
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Phạm Thanh Thủy – Nguồn iVolunteer Vietnam”
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/9324
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 23