“Đầu tiên bạn uống một ly rượu, tiếp đó thức uống uống một ly, sau đó đồ uống đưa bạn đi”. – F. Scott Fitzgerald.
Tôi yêu Sophia Loren. Trong nhà tôi, có một bức ảnh của cô ấy _ trông cô ấy luôn luôn trẻ trung và tươi mới. Theo những gì tôi được biết, đó là do cô ấy ngủ từ 9-10 tiếng mỗi đêm.
Khi tôi nhìn vào bức tranh này, tôi thấy một người đang tận hưởng niềm vui trong cuộc sống. Thức ăn, tiếng cười, tình dục, công việc, thiên chức làm mẹ và chăm sóc bản thân. Cách đây không lâu, tôi đã nhìn chằm chằm vào bức ảnh đó và suy nghĩ, “Làm thế nào tôi có thể ngưỡng mộ một người quá mức và sống cuộc sống của tôi theo một cách của cô ấy?”
Bạn đã nghe nói về hiệu ứng hào quang chưa? Đó là khi bạn làm những điều bạn biết là phù hợp với cơ thể, tâm trí và tinh thần của bạn, và khi làm như vậy, bạn bắt đầu toát ra năng lượng đẹp đẽ và lôi cuốn người khác. Bây giờ tôi nhận ra mối liên hệ giữa tôi với thói quen uống rượu hàng ngày đã thực sự làm giảm đi vẻ rực rỡ của vầng hào quang của tôi. Về cơ bản, nó đã đánh cắp niềm vui, thời gian, tiền bạc, ngoại hình, hạnh phúc và đặc biệt là giấc ngủ của tôi.
Ai mà biết được bấy lâu nay giấc ngủ của một mỹ nhân như tôi lại bị rượu chiếm đoạt!
Mặt sưng húp, quầng thâm, khô miệng, đỏ mắt, tăng cân, và chưa kể đến nhức đầu, nhịp tim cao, lo lắng … đó chỉ là một vài tác dụng phụ “đáng yêu” mà tôi đã trải qua khi uống quá nhiều chai.
Khi cố gắng giảm bớt sự choáng ngợp, tôi đã vô tình thúc đẩy nó làm gián đoạn giấc ngủ của mình và gây ra cảm giác mờ mịt vào ngày hôm sau.
Tôi nghĩ rượu có hại hoặc loại đồ uống này bị cấm ? Không
Tôi tự biết rằng hai, đôi khi ba ly rượu vang hàng ngày đã gây ra một cái giá không nhỏ. Nó đã đánh cắp bất kỳ kiểu tập trung và động lực nào vào ngày hôm sau để làm theo tất cả những điều tôi đã nói rằng tôi sẽ hoàn thành vào đêm hôm đó trước khi đắm mình vào vòng tay siết chặt của chính tôi với Mr. P (đó là Pinot Noir _ Rượu vang đỏ)
Mối quan hệ của tôi với rượu đã đánh cắp khả năng để tôi có thể bước vào cuộc sống mà tôi đã từng mơ ước.
Tôi muốn giảm cân
Tôi muốn kiếm nhiều tiền hơn.
Tôi muốn viết cuốn sách của mình.
Cho đến khi tôi giải phóng khỏi sự giam giữ của Mr. P, tôi biết trong sâu thẳm mình sẽ không bao giờ đạt được bất kỳ ước mơ nào trong số đó.
Mỗi sáng thức dậy, tôi tự hỏi bản thân mình ba điều:
- Hôm nay, tôi cảm thấy thế nào ?
- Một điều tôi có thể làm để yêu bản thân ngày hôm nay là gì?
- Tôi có thể tặng gì cho người khác ngày hôm nay?
Câu trả lời của tôi cho số 2 thường là…
“Uống nhiều nước hơn.”
“Bắt đầu tập tạ.”
“Từ bỏ gluten _ là một protein liên kết với tinh bột, tồn tại trong lúa mì, yến mạch, lúa mạch.”
Sự thật là một tiếng nói thực sự bên trong đã lặng lẽ và kiên nhẫn nói ngày này qua ngày khác, “Hãy tạm ngừng rượu.”
Tôi chỉ chưa sẵn sàng để lắng nghe.
Một cuộc điện thoại cuối cùng đã thúc đẩy một cuộc thử nghiệm lòng can đảm.
Trong chín mươi ngày, tôi đã hứa với một người bạn rằng tôi sẽ cùng cô ấy uống rượu. Sau khi cúp máy ngày chủ nhật định mệnh đó, tôi tìm đến lịch để đánh dấu ngày thứ chín mươi. Ngay lập tức nỗi sợ hãi len lỏi trong những suy nghĩ “Bạn đã thử cách này trước đây và nó không hiệu quả” và “Bạn thậm chí sẽ không vượt qua được đêm nay.”
May mắn thay, trong khoảnh khắc đó, một thứ khác không phải chính tôi đã nắm quyền kiểm soát. Đó là việc đếm 120 ngày tiếp theo trôi qua, tôi thực sự đã bị cuốn vào nó _ cái điều đã khiến chính tôi cũng không hiểu nổi. Trên thực tế, sau ngày 21, tôi đã ngừng đếm. Tôi không còn xem lịch để biết khi nào thì cuối cùng tôi có thể uống một ly. Tại sao? Có lẽ bởi vì tôi biết trong thâm tâm mình, những giọt rượu đều đặn mỗi đêm không đơn giản là phục vụ tôi, mục đích của tôi, cơ thể của tôi hay túi tiền của tôi.
Tại sao lần này lại khác? Bởi vì tôi xem nó như một việc mà tôi “có cơ hội” làm hơn là “phải” làm. Tôi xem nó như một món quà hơn là một sự tẩy rửa.
Mặt khác của mối quan hệ độc hại với rượu là gì? Nhiều hơn những gì tôi có thể tưởng tượng. Mỗi buổi sáng tôi thức dậy và nghĩ, “Tôi thật may mắn.” Như thể tôi đã giành được nhiều thời gian hơn trong ngày của mình và mỗi khoảnh khắc đều mang một cảm giác thiêng liêng.
Tôi đã nhìn thấy bình minh dưới ánh nến, nướng bánh mì chuối trước khi đi ngủ và làm nhiều việc từ 8 giờ sáng thay vì 5 giờ chiều như tôi từng làm.
Tôi đã xem xong một chương trình Netflix mà không buồn ngủ… và thực sự nhớ những gì mình đã xem.
Tôi đã phát hành hai mươi bảng.
Tôi thức dậy với làn da đủ dưỡng ẩm và cơ thể đủ nước
Dường như làn da của tôi cũng quay ngược thời gian như dị nhân Benjamin Button _ một người sống “ngược tuổi”, sinh ra đã già, lớn lên thì trẻ lại (Phim Dị nhân Benjamin).
Danh sách ấy cứ tiếp tục và tiếp tục không ngừng.
Hôm trước, mẹ tôi đã khen tôi khiến tôi đã khóc…
Bà ấy nói, “Con biết đấy, nó giống như làn da của con, mái tóc của con … con trông giống như con đã từng khi con còn trẻ.”
Tôi đã sử dụng rượu trong một thời gian dài để giảm bớt cảm giác lo lắng và choáng ngợp không mong muốn. Trong khi tôi nghĩ rằng tôi đã làm giảm bớt tình trạng lo lắng và choáng ngợp ấy, nhưng không, tôi thực sự đang khiến mình trở nên khó chịu!
Những ngày này, tôi lên kế hoạch cho cuộc vui của mình dựa trên việc tôi cảm thấy như thế nào vào sáng hôm sau. Điều tôi đã khám phá ra là nghỉ ngơi sau những giờ phút thỏa mái (Happy Hour) _ khoảng thời gian từ 5-6 giờ chiều khi các tiệm ăn bán rượu với nửa giá để thu hút khách và giờ này nhiều công tư chức tan sở vào uống rượu để xả hơi, có thể biến đổi không chỉ 24 giờ trong ngày của bạn mà còn cả cuộc sống của bạn.
Khi bạn có đủ năng lượng và sức sống để đón nhận ngày mới, bạn bắt đầu tìm thấy những điều kỳ diệu nho nhỏ ở khắp mọi nơi dưới những hình thức thú vị đơn giản, một cuộc trò chuyện vui vẻ với một người bạn, hoặc một khoảnh khắc có thể khiến bạn rơi vào bế tắc… nhưng bây giờ bạn đã vượt qua nó với sự kiên nhẫn và sự khoan dung.
Mọi người thường hỏi tôi, “Bạn đã bao giờ uống một ly rượu … bao giờ chưa?”
Có thể là hai tuần một lần hoặc lâu hơn nữa nếu tôi có buổi họp mặt thân mật (sau thời gian giãn cách xã hội) với gia đình hoặc bạn bè. Tôi có thích nó không? Có và không. Trên thực tế, vài lần tôi uống một hoặc hai ly, tôi dường như không còn chút hứng thú nào với nó. Bây giờ nó là một loại “lấy nó được hoặc bỏ nó được”.
Trên thực tế, nó như thể việc điều độ đưa bạn đến với chế độ kiêng khem.
Tại sao? Vì tôi không còn sẵn sàng hy sinh cảm giác ngon miệng vào sáng hôm sau cho rượu nữa.
Tôi cũng say sưa với việc giảm bớt lo lắng! Tại sao tôi lại muốn quay lại với thứ đã khiến tôi trải qua sự đau khổ về mặt cảm xúc?
Vâng, có những người có thể uống hàng ngày và hoạt động tốt, và có những người không thể uống được chút nào. Và rồi cũng có những người như tôi biết rượu không phải là loại bạn mà họ muốn đi chơi hàng ngày, nhưng thỉnh thoảng có thể uống một chút.
Thức uống được tiếp thị là gợi cảm, thanh lịch và đồng nhất.
Lời nói líu nhíu của bạn có gợi cảm không? Đi loạng choạng rời khỏi nhà hàng có thanh lịch không? Không nhớ cuộc trò chuyện giữa bạn với một người bạn liệu có đồng nhất hay không?
Thực tế đối với tôi, rượu khiến tôi cảm thấy kiệt sức, khó chịu và thậm chí hơi buồn nôn. Bạn cảm thấy như thế nào có nghĩa là bạn đang tạo ra một ngày của bạn như thể đó và cả cuộc sống của bạn cũng như vậy. Vì vậy, nếu khi thức dậy bạn cảm thấy lộn xộn và bừa bãi, thì bạn đang tạo ra một ngày lộn xộn và hỗn loạn.
Tôi từng thức dậy và chạy vào bếp. Chờ đợi tôi là một thứ sẽ quyết định xem tôi có cần tự đánh mình hay tự vỗ về mình hay không. Giống như cái cân, chai rượu vang đã mở thường xác định xem ngày hôm trước của tôi “ngon” hay “dở”.
Chỉ còn một phần tư chai? Gái hư!
Còn lại ba phần tư? Gái ngoan!
Quá nhiều thời gian, năng lượng và suy nghĩ đã dành cho việc uống rượu!
Cuối cùng, giờ đi ngủ là tốt nhất.
Bốn giờ ngủ không có rượu là cách trẻ hóa nhanh hơn so với chín giờ ngủ bằng cách ngấm mình trong rượu. Thức dậy với cảm giác cơ thể hào hứng, tràn đầy năng lượng là mức tốt nhất trong số tất cả.
Nếu giọng nói bên trong bạn đang yêu cầu bạn cần được nghỉ ngơi, thì có lẽ đã đến lúc bạn nên lắng nghe chúng rồi đấy!
————————————————————————
Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!
- Nguồn: tinybuddha.com
- Người dịch: Đặng Ngọc Yến Duy
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Đặng Ngọc Yến Duy – Nguồn iVolunteer Vietnam”
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/8856
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 11