TỰ DO
Ước gì em là cánh chim nhỏ
Thỏa sức bay lượn giữa bầu trời xanh
Không bị ràng buộc bởi chữ đàn bà
Cũng chẳng phải vì hai chữ chồng con
Cuộc đời loanh quanh với căn bếp nhỏ
Sáng tối làm bạn với đống bát đĩa
Hỏi em ước mơ là chi?
Thanh xuân em được bao lâu,
Hỡi em! sao em không vùng lên ?
Đến khi nhan sắc tàn đi
Người chồng quay lưng bội bạc.
Em lại ngồi khóc đổ cho số phận,
Trách người hay trách bản thân?.
Ngồi đấy than trách được chi hỡi em
Gạt đi ngọt nước mắt còn trên khóe mi,
Cởi bỏ chiếc tạp dề ấy đi em gái
Cắt đi mái tóc đen dài
Một lần sống trọn với cá tính riêng
Theo đuổi ước mơ thời niên thiếu,
Đến lúc xế chiều không còn hối tiếc
Không còn thở dài với từ giá như,
Lòng em an yên đến mức lạ thường
Mỉm cười nhìn bầu trời xanh ,
Nó tuyệt đẹp như ước mơ của em.