“Mọi người nhìn sự vật và hỏi tại sao. Tôi nhìn vào những điều có thể xảy ra và hỏi sao lại không.” ~ Pablo Picasso
Bài viết này nói về ngày tôi nhận ra Picasso. Nếu bạn đang mở Google để tìm tên lúc sinh của anh ấy, tôi sẽ cho bạn biết ở đây… Anh ấy được sinh ra với cái tên Pablo Ruiz Picasso.
Và điều đặc biệt, anh ấy là Picasso nhưng không hẳn lúc nào cũng như vậy.
Hãy để tôi giải thích bằng cách tua lại vài năm…
Tôi đã ở Tây Ban Nha để dự lễ cưới người bạn thân nhất của mình, và tôi quyết định ở lại thêm một thời gian để khám phá đất nước này. Tất nhiên, khám phá những con phố nhỏ hẹp quanh co và lịch sử văn hóa của Barcelona nằm trong danh sách ưu tiên của tôi (cũng như ăn vô số món tapas và thưởng thức những ly rượu gin tuyệt hảo nhất ).
Rất nhiều những nghệ sĩ vĩ đại là người Tây Ban Nha hoặc ít nhất họ có để lại dấu ấn của mình về đất nước xinh đẹp này bằng nhiều cách. Hay nói một cách đơn giản là tôi đang ở Thiên đường.
Tôi vẫn nhớ ngày tôi bước chân vào Bảo tàng Picasso. Tôi đi lên cầu thang, từng bước một, đi bộ xuống Ngõ Ký ức Picasso. Để tôi nói cho bạn biết… Đó KHÔNG phải là điều tôi mong đợi. Sự bối rối ập đến với tôi đầu tiên.
“Chờ đã, cái gì? ĐÂY là Picasso? Tôi đang ở sai chỗ? Tôi có nên nghĩ đây là những tác phẩm nghệ thuật đáng kinh ngạc không? ”
Cùng với sự bối rối, tôi đang đặt câu hỏi về kiến thức trước đây của mình và những gì tôi nghĩ tôi biết về nghệ sĩ nổi tiếng này. Tôi không phải là người yêu thích nghệ thuật, nhưng tôi cũng biết một chút ít.
Tôi len lỏi vào ra khỏi nhiều căn phòng khác, tiếp tục cảm thấy bối rối, thất vọng và như thể có điều gì đó không ổn xảy ra. Tôi bước vào căn phòng bên cạnh, gần như cảm thấy buồn chán nhưng cố gắng bày ra vẻ mặt cực kỳ thích thú bằng cách hơi nghiêng đầu và gật đầu chậm rãi khi tôi bắt đầu mọi thứ.
Sau đó, BOOM. Nó đây rồi. Phong cách Picasso cổ điển, những nét vẽ giống như khối lập phương nổi tiếng của ông.
Tôi nhớ mình đã đứng đó trong sự kinh ngạc hoàn toàn. Nhưng đó không phải vì tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng mà tôi đang chăm chú vào. Đó là vì tất cả những thứ nghệ thuật không mấy nổi tiếng mà tôi đã lang thang để đến được đây.
Đây không phải là tài năng thiên bẩm. Không phải từ trong bụng mẹ đã trở thành một họa sĩ nổi tiếng thế giới, mà anh ấy đã phải khổ luyện mỗi ngày. Anh ấy đã cống hiến hết mình cho cho hành trình trở thành nghệ sĩ mà chúng ta đều biết ngày nay.
Ngay lập tức, góc nhìn của tôi về những căn phòng và những bức tường nghệ thuật trước đây đột nhiên thay đổi. Bây giờ tôi xem những tác phẩm nghệ thuật trước đây như là huy hiệu của danh dự. Hàng giờ tự khám phá… Học các kỹ thuật mới, đưa hình ảnh vào suy nghĩ, cảm xúc, kinh nghiệm và từ ngữ.
Những bức tranh đó là minh chứng cho ý chí và sự cống hiến không chỉ cho nghệ thuật mà còn cho chính bản thân anh. Cũng có những thời gian các tác phẩm của anh không được ai chú ý đến, nhưng anh ấy vẫn không bao giờ bỏ cuộc.
Là một người tự cho mình là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, tôi luôn sợ “làm sai” hoặc không “đủ tốt”. Và giờ đây tôi nhận ra rằng tôi sẽ không bao giờ có cơ hội để “làm đúng” nếu tôi không sẵn sàng đối mặt với những sai lầm.
Và thành thật mà nói, hãy quên đi việc bắt buộc bản thân mình luôn đúng và hãy để những sai lầm cổ vũ và chỉ đường cho bạn.
Giống như nghệ thuật, việc khám phá bản thân khá đơn giản, chỉ cần sống hết mình, nên tập trung vào điều gì thúc đẩy tâm hồn chúng ta, điều gì khiến trái tim chúng ta bay bổng, điều gì khiến chúng ta cảm thấy thoải mái. Tập trung vào chúng chính là ưu tiên hàng đầu.
Tất nhiên, cuộc sống luôn có những thử thách, và sẽ luôn có những khoảng thời gian khó khăn mà chúng ta cần phải vượt qua, nhưng hãy tưởng tượng việc vượt qua nó sẽ dễ dàng hơn bao nhiêu nếu chúng ta luôn mang lại niềm vui cho bản thân.
Đó là những gì tôi nghĩ Picasso đã làm.
Không cần biết anh đang trải qua chuyện gì, nhưng anh ấy là họa sĩ của cuộc đời mình, và anh ấy không ngừng vẽ tranh.
Tôi đang tiến về phía trước với sự khơi dậy và sâu sắc hơn khi biết rằng mặc dù tôi có thể không phải là một họa sĩ thực thụ, nhưng tôi vẫn là họa sĩ, là người vẽ nên cuộc đời mình.
Tôi phải vẽ bức tranh tiếp theo, và có một điều gì đó rất tự do và thú vị. Vì vậy, câu hỏi của tôi cho bạn rất đơn giản….
Bức tranh tiếp theo bạn muốn vẽ là gì? Và bạn sẽ thử điều gì nếu bạn ngừng lo lắng và chỉ làm theo trái tim của bạn.
——————————–
Xin cảm ơn những chia sẻ vô cùng bổ ích của tác giả!
- Bài viết gốc: www.indeed.com
- Người dịch: Tạ Hoàng Tuấn Hưng
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là ” Người dịch: Tạ Hoàng Tuấn Hưng – Nguồn iVolunteer Vietnam “
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/10553
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 23