“Cách mọi người đối xử với người khác là sự phản ánh trực tiếp cách họ cảm nhận về bản thân.” – Paulo Coelho
Bản chất tôi là một người vui vẻ, lạc quan và sống duy tâm. Tôi luôn là người nhìn vào mặt sáng và nhìn vào những điều tốt đẹp ở mọi người. Triết lý sống của tôi là thế giới luôn tràn ngập ánh sáng, tình yêu và nhiều cơ hội để ta nắm lấy.
Tuy nhiên gần đây, triết lý ấy đã bắt đầu phai mờ khi tôi phải đối mặt với chứng trầm cảm nhẹ.
Tôi bắt đầu khóc rất nhiều và thu mình vào một góc thay vì hòa nhập với xã hội và cởi mở lòng mình khiến vấn đề chỉ càng thêm trầm trọng. Tôi cảm thấy đơn độc, đau khổ và dù cố gắng hết sức, tôi đã không thể lấy lại cảm giác về một thế giới tươi đẹp đó nữa rồi.
Tôi cảm thấy như có một thứ gì đó chui vào não mình và tắt hết các công tắc tích cực đi để bật các công tắc tiêu cực lên. Tôi trở nên tuyệt vọng, cảm thấy nó giống như một căn bệnh hơn là một cảm giác.
Trước khi bị trầm cảm, tôi là một người tử tế, hiền lành và giàu lòng nhân ái. Đôi khi tôi còn quá hiền lành, sợ có thể mang ra những điều xúc phạm đến người khác hoặc phá hỏng mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi không hiểu làm thế nào mà người ta lại có thể xấu tính, thô lỗ hay xúc phạm người lạ và bạn bè như thế. Cá nhân tôi còn nghĩ khi mọi người xúc phạm tôi hay lỗ mãng với tôi, tôi tin họ thực sự muốn giúp đỡ tôi làm một điều gì đó.
Khi con người ta xấu tính, tôi nghĩ đó là lựa chọn cá nhân của họ, rằng việc ngừng quan tâm đến cảm xúc và ý kiến của người khác là một quyết định có ý thức.
Tuy nhiên, khi tôi trở nên chán nản, tôi trở nên nóng tính và cáu kỉnh hơn rất nhiều
Tôi mất hết kiên nhẫn về mọi thứ, và tôi luôn sống trong trạng thái thường xuyên lo lắng về việc giao tiếp xã hội. Bất cứ khi nào tôi bắt chuyện cùng ai đó, tôi cho rằng họ nghĩ tôi là một đứa nhàm chán, phiền phức hoặc quá ám ảnh về bản thân, và điều đó càng khiến tôi chìm sâu vào nỗi buồn nhiều thêm.
Tôi bắt đầu trở nên thô lỗ và đối xử tệ với bản thân. Tôi đả kích mọi người, hay thường thấy hơn là đưa ra những lý do bào chữa khiếm nhã để mọi người tránh xa tôi ra.
Tôi thậm chí còn có xu hướng xúc phạm người khác như một cách để bảo vệ bản thân nếu họ không thích tôi.
Tôi đã không tỉnh táo khi quyết định bản thân mình trở nên xấu tính. Buổi sáng tôi không thức dậy và nằm nghĩ, “Hôm nay, tôi sẽ làm tổn thương cảm xúc của một ai đó.” Nó chỉ xảy ra trong khoảnh khắc tôi cảm thấy đặc biệt chán nản về bản thân.
Hầu hết những người mà tôi đối xử thô lỗ là những người bạn thực sự của tôi, những người tôi yêu quý và không hề muốn chống lại tôi.
Đây không phải là lý do bào chữa cho sự thô lỗ, hành vi xúc phạm hay đối xử không tốt với mọi người. Tôi không tự hào về cách cư xử của tôi, và tôi không khuyến khích bạn học theo tôi, nhưng nó đã cho tôi một cái nhìn mới về những người tôi tình cờ gặp gỡ, những người cư xử còn kém tử tế hơn.
Khi một người cư xử thô lỗ mà không có lý do, đặc biệt là một người lạ, đó hiếm khi là một sự công kích cá nhân, ngay cả khi bạn vô tình làm điều gì đó khiến họ khó chịu.
Người ta không xấu tính vì thích làm thế, hay vì họ chống lại bạn; họ xấu tính để có thể đương đầu với mọi thứ.
Không tử tế, không chỉ ‘’không’’ mà còn ‘’thường’’, là phản ứng tức giận với bản thân hoặc nhận thức về sự kém cỏi của chúng ta. Khi tôi thô lỗ với người khác, đó là vì tôi sợ họ không thích con người tốt của tôi. Tôi không phiền nếu họ tức giận vì sự giả tạo, không tử tế đó, bởi vì đó thực sự không phải là tôi.
Tôi thấy mình không dễ thương, không ai yêu mến và khó gần với xã hội, và tôi cần một cách để đối phó với những cảm xúc này bằng cách tạo cho mình một cái tôi thay thế đáng bị ghét bỏ vì những lý do chỉ tôi mới hiểu.
Khi bạn nhận thấy rằng mọi người đang tỏ ra thô lỗ với bạn trong cuộc sống hàng ngày của mình, họ đang thực sự đối xử tệ với chính mình.
Họ có thể đã thuyết phục bản thân rằng họ không xứng đáng để được yêu, và đó là bi kịch lớn nhất của cuộc đời.
Bạn không cần phải khoan dung khi người khác cư xử không tốt, nhưng đó không phải là điều nên làm.
Bạn không cần phải nhận sự hèn hạ là lỗi của mình. Đơn giản bạn có thể nhận ra rằng người thô lỗ đang phải vật lộn với những vấn đề của riêng họ và cần một cách để đối phó với chúng.
Bạn không thể kiểm soát hành động và hành vi của người khác, bạn chỉ có thể phản ứng trước những điều họ làm
Nếu bản thân bạn là người đã không tử tế, đã đến lúc bạn nên tự nhìn lại bản thân mình. Tại sao bạn lại tấn công mọi người? Bạn đang cố gắng bảo vệ mình khỏi điều gì?
Trong trường hợp của tôi, tôi bị trầm cảm vì tôi cảm thấy khó xử trong xã hội và tôi bắt đầu mất đi bạn bè. Sau đó, tôi tránh xa các buổi tụ tập xã hội và chỉ làm tăng thêm vấn đề.
Tôi liên tục nghĩ về những điều tiêu cực chẳng hạn như: “Không ai thích mày đâu”, “Ai muốn thành với mày chứ?” hay “Mày không xứng đáng với những người bạn mày có.” Tôi đã tạo ra một nơi độc hại bên trong đầu mình và nó không hề có trên thực tế.
Tôi biết mình phải thay đổi cách nhìn của mình, vì vậy tôi đã tự thúc đẩy mình nhìn những điều tốt đẹp ở bản thân và những lý do khiến tôi là một người dễ mến; và kết quả là, tôi cũng bắt đầu nhìn thấy những điều tốt đẹp ở người khác.
Đây không phải là một quá trình dễ dàng và đối với nhiều người, nó đòi hỏi liệu pháp và thời gian hàng tháng. Tuy nhiên, bạn có thể bắt đầu hành trình quay trở lại với lòng tốt bằng cách tử tế hơn với chính mình.
Lắng nghe kỹ lưỡng những suy nghĩ phá hoại và tự phê bình của bạn. Chúng dựa trên thực tế hay chỉ là bạn đang bịa ra mà thôi?
Nếu bạn chỉ trích bản thân vì bạn cảm thấy có lỗi về những điều bạn đã làm trong quá khứ, hãy cố gắng nuôi dưỡng tấm lòng vị tha, như tha thứ cho những sai lầm tương tự từ người thân yêu của mình.
Nếu bạn chỉ trích bản thân vì bạn được nuôi dạy để tin rằng bạn là người xấu, hãy nhận ra điều này là không đúng và hiểu được rằng bạn có thể chọn cách hàn gắn và thử thách niềm tin này với tư cách là một người trưởng thành.
Cố gắng nhìn vào bản thân từ góc độ bên ngoài và nhắc nhở bản thân về tất cả những phẩm chất độc đáo và đẹp đẽ mà bạn sở hữu và có khả năng chia sẻ ra với thế giới.
Với đủ thời gian và nỗ lực, bạn sẽ bắt đầu nhận ra khuôn mẫu trong hành vi không đẹp của mình và liên hệ của nó với sự tức giận của chính bản thân bạn.
Một khi bạn có thể khắc phục được cảm xúc về bản thân, bạn có thể bắt đầu đưa ra quyết định có ý thức để đối xử tốt với người khác thay vì đả kích như một cơ chế đối phó.
Tôi luôn tin rằng con người vốn dĩ có bản chất tốt, và chỉ làm những điều xấu khi gặp những tình huống xấu.
Điều quan trọng nhất cần nhớ rằng, cho dù bạn nhận lấy hay cho đi sự không tử tế, bản thân bạn vốn dĩ là người tốt và xứng đáng được yêu thương bất kể chính bạn hay người khác nói gì.
————————————————————————-
Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!
- Nguồn: tinybuddha.com
- Người dịch: Lê Quỳnh Anh
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Lê Quỳnh Anh – Nguồn iVolunteer Vietnam’’
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/9782
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 15