“Phước lành cho những kẻ tan vỡ, vì họ đã để ánh sáng chiếu vào” ~ Spike Milligan
Từ khi tôi còn là một cô bé, những bộ phim Disney, sách truyện, gia đình và bạn bè đã vô thức khiến cho tôi tin rằng định nghĩa của hạnh phúc là một chàng hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng chói lao vào cuộc đời để giải cứu, xoa dịu mọi vấn đề mà tôi gặp phải. Tuy nhiên, công bằng mà nói, câu chuyện cổ tích đó không diễn ra như tôi mong đợi.
Trong phần lớn thời niên thiếu của mình, tôi đã có một mối quan hệ đầy sóng gió với bố, người đã thiếu vắng rất nhiều với tôi cả về vật chất lẫn tình cảm. Ông ấy luôn chìm trong rượu bia và không mấy quan tâm đến tôi hay bất kỳ thành tích nào khi tôi đi học.
Tôi hỏi phải chăng là tôi không đủ cho người đàn ông máu mủ ruột rà yêu thương và muốn là một phần trong cuộc đời.
Tôi chưa bao giờ nhận ra hay xử lý tất cả những cảm xúc tiêu cực xung quanh ông: cơn giận, đau đớn, oán giận, và buồn bã ẩn náu một cách kín đáo ở tận cùng trái tim tôi, chờ đợi một cơ hội để làm ra vẻ bộc lộ ra ngoài.
Tôi hai mươi ba tuổi khi gặp người đàn ông tương lai của đời mình. Anh ấy kiên định, nhất quán và còn rất đáng yêu — tất cả những điều mà cha tôi không có. Anh ấy yêu tôi và khiến tôi cảm thấy mình như thế là đủ.
Cuối cùng, hiệp sĩ của tôi trong bộ áo giáp sáng chói đã đến — mặc dù không phải trên một con ngựa, nhưng trong một quán bar tối vào một đêm thứ bảy, trong trang phục như Người nhện. Bất chấp điều đó, tôi chắc chắn rằng nó sẽ giống như những câu chuyện cổ tích.
Giống như những người khác trong nhóm bạn của tôi vào thời điểm đó, chúng tôi tiến bộ theo cách của mình qua trò chơi của cuộc sống, nó giống như một cuộc đua ô tô, cũng có các cột mốc để đánh dấu :
- Một công việc ổn định
- Tìm một người bạn đời
- Đính hôn
- Mua nhà
- Kết hôn
Trong tất cả những bộ phim tôi đã xem và những cuốn sách tôi đã đọc, đây là phương trình của sự hạnh phúc. Tôi dường như đã hoàn thành và tìm ra đáp án cho nó. Tôi đã có được tất cả những thứ mà tôi hằng mong ước, nhưng vẫn còn thiếu một thứ gì đó. Tôi cảm thấy như mình đã bị lừa bằng cách nào đó. Tôi không cảm thấy thực sự hạnh phúc, tôi không cảm thấy thực sự mãn nguyện, và tôi tự hỏi mình: “Đây chính là hạnh phúc sao?”
Sau rất nhiều suy ngẫm và nhiều đêm mất ngủ, tôi đã nhấn nút tự hủy, quyết định rời xa cuộc sống hôn nhân và tổ ấm của mình. Bạn bè của tôi nghĩ rằng tôi bị điên. Gia đình tôi đặt câu hỏi rằng tôi có tỉnh táo không. Thậm chí một ngày nào đó tôi còn tự vấn về những quyết định của chính mình, nhưng có điều gì đó sâu thẳm bên trong tôi – trực giác đã nói với tôi rằng đó không phải là nơi tôi muốn đến.
Tôi miễn cưỡng làm theo sự níu kéo đó, mặc dù tôi đang bước vào một ẩn số đáng sợ. Tương lai của tôi trông thật đen tối và tất cả những hy vọng, ước mơ và dự định mà tôi đã nhanh chóng vỡ vụn hàng ngàn mảnh nhỏ dưới chân mình.
Sau đó, tôi dường như hoàn toàn mất tập trung. Tôi lao vào một công việc mới, đi du lịch một mình, hẹn hò, và từ bên ngoài nhìn vào, tôi trông có vẻ ứng phó xuất sắc. Nhưng bên trong thì không. Tôi cảm thấy lạc lõng, sợ hãi và cô đơn, và luôn cảm giác rằng mình chưa “đủ”.
Tất cả những niềm tin giới hạn và những điều mà tôi đã tự nhủ với bản thân từ khi tôi 12 tuổi lại ùa về và trong tâm trí tôi.
Tôi thấy mình như đang quay cuồng tìm kiếm những thứ đã từng khiến tôi cảm thấy yêu thương, an toàn, và bây chẳng có gì ở đây cả. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trở thành vị cứu tinh của chính mình— hiệp sĩ của riêng tôi trong bộ áo giáp sáng chói.
Đây là bước khởi đầu của một hành trình tự chữa lành vết thương, xây dựng lại và khám phá bản thân — câu chuyện trở lại của tôi. Với sự hỗ trợ phù hợp từ một người tư vấn và một huấn luyện viên, tôi đã chữa lành những vết thương trong lòng từ cha tôi, từ cuộc ly hôn, những điều mà không thể phủ nhận được rằng đã có quá nhiều sự tan vỡ.
Tôi đã tự hứa với bản thân rằng sẽ vượt qua cho dù nó có khó khăn và đau đớn đến nhường nào đi chăng nữa. Tôi mắc nợ chính mình. Tôi đã thay đổi, thay đổi và thay đổi rất nhiều lần. Tôi lột ra tất cả những lớp mỏng manh của trái tim mình và đưa chúng ra trước ánh sáng với một sự tò mò đầy trắc ẩn. Và bây giờ, tôi đang cố gắng kiếm tìm những lời giải đáp cho sự tò mò của chính mình.
Tôi đã dành thời gian để tìm hiểu bản thân. Tôi đã trở nên mạnh mẽ, biết tha thứ, biết quan tâm và học cách yêu lấy bản thân mình. Và dần dần, tôi bắt đầu lấy lại được sự tự tin vốn có. Tôi cũng nhận ra rằng dành thật nhiều tình cảm cho bản thân và những người xung quanh là một điều tuyệt vời.
Tự yêu bản thân chính là câu trả lời. Trong suốt cuộc đời, tôi đã luôn miệt mài tìm kiếm một ai đó yêu mình, thương mình, làm cho mình hạnh phúc. Nhưng tôi đã sai, tôi phải yêu bản thân mình trước rồi mới hi vọng sẽ có người khác yêu mình.
Tôi đã học được rằng đó không phải là những gì bạn nhận được trong cuộc sống. Tất cả những thứ đó chỉ là vô thường. Ngoại hình của bạn? Rồi bạn cũng sẽ già đi và ngoại hình cũng chẳng còn quan trọng. Vật chất? Không có ý nghĩa gì, bạn không thể mang theo tất cả. Công việc của bạn? Chưa chắc bạn sẽ theo đuổi công việc đó đến hết cuộc đời. Bạn bè? Họ có thể rời xa bạn bất cứ lúc nào. Vậy nên, cũng đừng quá xem trọng một thứ gì đó, đừng vì chúng mà đánh đổi bản thân mình.
Tôi đã quên đi quá khứ để tìm đến một nơi mà tôi cảm thấy biết ơn vì tất cả. Tôi sẽ bước ra khỏi vùng an toàn, trải nghiệm những thử thách mới để học hỏi, phát triển và trở thành phiên bản tốt nhất của bản thân mình.
Mọi sự chữa lành đều bắt đầu từ việc yêu thương bản thân trước – khả năng chấp nhận và thừa nhận bản thân và mọi trải nghiệm của bạn, cả tốt lẫn xấu. Giống như nước phong hóa đá theo thời gian, trải nghiệm của bạn đã định hình bạn trở thành con người như ngày nay.
Tha thứ cũng là một phần quan trọng của việc chữa lành. Hãy tha thứ cho người khác khi họ đang cố gắng hết sức với những gì họ có, và cũng hãy tha thứ cho chính những lỗi lầm bạn đã gây ra khi bạn cố gắng hết sức. Nếu không học cách tha thứ, người khổ tâm nhất không ai khác, sẽ là chính bạn. Nó giống như một vết thương hở; cho đến khi bạn chữa lành nó, bạn sẽ tiếp tục chảy máu trên mọi khía cạnh của cuộc sống.
Sau bao nhiêu lần dằng xé nội tâm, tôi đã đủ can đảm để chiếu sáng cho cái bóng ẩn sâu trong trái tim: rằng ở một khía cạnh nào đó, tôi không đủ – không đủ đáng yêu. Bây giờ tôi không còn suy nghĩ gì về nó nữa, bởi nó không còn đúng đối với tôi.
Tôi đã từng lo lắng rằng mọi người sẽ có những định kiến bởi con đường mà tôi trải qua nó quá khác biệt. Nhưng tôi đã chọn đón nhận sự thay đổi, bỏ ngoài tai những lời đàm tiếu và trở thành người mà mình muốn trở thành.
Từ khi là chính mình, tôi đã trở nên thu hút hơn. Có những lúc, tôi lựa chọn yêu xa, đó cũng là điều cần thiết, nó giúp tôi trưởng thành hơn. Và tôi luôn tự hào về bản thân của hiện tại
Đừng hiểu sai ý tôi, vẫn có những ngày mà tôi thức dậy với trái tim nặng trĩu, tâm trạng không vui. Nhưng điều quan trọng là cách bạn gạt bỏ nỗi buồn ấy qua một bên như thế nào chứ không phải là vùi bản thân vào trong đó
Chúng ta nghĩ rằng một mối quan hệ kết thúc có nghĩa là chúng ta là một kẻ thất bại. Không hẳn vậy, biết đâu nó lại là bằng chứng của sức mạnh, bản lĩnh. Đó là thời điểm chúng ta biết mình cần gì, muốn gì và quyết định đi theo con đường riêng của chính mình.
Phải, tôi đã đánh mất mối quan hệ với một người mà tôi từng nghĩ sẽ đi cùng đến hết cuộc đời. Nhưng qua những ngày tháng tự chữa lành vết thương của bản thân, có vẻ như tôi đã tìm thấy một người, người mà luôn yêu thương, che chở cho tôi cho đến ngày tôi trút hơi thở cuối cùng, không ai khác đó chính là tôi.
——————————–
Xin cảm ơn những chia sẻ vô cùng bổ ích của tác giả!
- Bài viết gốc: www.indeed.com
- Người dịch: Tạ Hoàng Tuấn Hưng
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “ Người dịch: Tạ Hoàng Tuấn Hưng – Nguồn iVolunteer Vietnam “
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/10479
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 12