“Không có bài tập nào tốt cho tim hơn là cúi xuống và nâng người lên”. ~ John Holmes
Là một người mà mọi người thường đến để tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc xin lời khuyên, gần đây tôi đã gặp phải một tình huống mới đối với mình: một tình huống mà tôi đã chọn ngừng giúp đỡ ai đó và từ chối hẳn vì tôi xác định điều đó không tốt – cho người khác hoặc cho chính bản thân mình.
Có vẻ như tôi đã làm sai, nhưng khi đã có khoảng cách, tôi biết mình đã quyết định đúng. Trong suốt quá trình giúp đỡ, tôi đã cố gắng giúp đỡ và giúp đỡ và giúp đỡ cho đến khi cảm thấy không còn tốt nữa, và một thời gian sau đó tôi xác định rằng nó không còn giúp được gì nữa – đó là sự buông thả.
Người bạn tốt của tôi – hãy gọi anh ấy là Jack – đã có một loạt các mối quan hệ cực kỳ độc hại. Không chung thủy, những cuộc đối đầu kịch tính và rất công khai, lạm dụng ma túy, vướng vào cảnh sát…. Jack luôn đóng vai trò là nạn nhân trong những trường hợp này, và trong ba mối quan hệ mà tôi thấy anh ấy trong suốt thời gian chúng tôi làm bạn, anh ấy đã bị lừa dối, bị ruồng bỏ, bị tống ra khỏi nhà và bị lạm dụng thể xác. Anh ấy dường như không thể giúp chính mình trong vấn đề này.
Năm ngoái, anh ấy đã bước vào một mối quan hệ có vấn đề trước khi nó bắt đầu. Buổi hẹn hò chính thức đầu tiên với Henry, người sau này trở thành đối tác của anh ấy, Henry lao ra khỏi bữa tối với một nhóm người, vô cùng say sưa, và đánh nhau (với một người mù hợp pháp không hơn không kém) và bị ném ra một nơi khác ngay sau đó. Đây là tất cả những gì sót lại trong tâm trí của anh ngày hẹn hò đầu tiên!
Theo một nghĩa nào đó, điều này rất may mắn. Khi ai đó cho bạn thấy bản thân tồi tệ nhất của họ, đó thường là sau nhiều năm bên nhau, sau khi về chung ngôi nhà, hoặc thậm chí có thể là một cuộc hôn nhân. Vào thời điểm đó, nó thường rất khó khăn về mặt cảm xúc và thậm chí có thể về bên phía gia đình. Nhưng vào ngày đầu tiên thì thường không quá nhiều!
Tuy nhiên, Jack vẫn kiên trì.
Trong vài tuần tiếp theo, Henry, người đang sống bằng tiền lương, đã bị sa thải khỏi công việc mới (công việc mà anh ấy chuyển ra nước ngoài) vì có một trận cãi nhau nảy lửa với ông chủ và có một cuộc chiến kịch tính với chị gái của mình, người quen duy nhất của anh ở đất nước mới này và có lẽ là nguồn hỗ trợ tài chính duy nhất của anh.
Nó cũng trở lộ ra rằng anh ta là một người nghiện rượu và ma túy. Nếu không có việc làm hay sự giúp đỡ của chị gái, bạn nghĩ anh ấy sẽ tìm đến ai ngay lập tức để có tiền? Đúng, Jack.
Chẳng bao lâu sau, cơn giận dữ của Henry nhắm vào bạn bè của Jack, bao gồm cả tôi. Ngày đầu tiên tôi gặp anh ấy, Henry đã la hét và quát mắng tôi trong bữa tối. Trong phút chốc, Jack đã nổi cơn thịnh nộ, và ngay sau đó lời nói trở thành nắm đấm. Anh ta đã đánh Jack một vài lần – một lần khiến Jack bị đen một đôi mắt – tuy nhiên, chính Henry là người đã vứt bỏ Jack. Jack tiếp tục níu kéo để biết lý do!
Tất cả điều này diễn ra trong khoảng sáu tháng. Trong thời gian này, Jack thường xuyên tìm kiếm lời khuyên của tôi. Bất cứ khi nào chúng tôi nói chuyện, tất nhiên tôi cho anh ấy biết hành vi của Henry không thể chấp nhận được, nhưng cũng cố gắng để Jack chấp nhận thực tế sâu sắc hơn của tình huống — rằng không ai yêu bản thân mà lại tha thứ cho kiểu hành vi này của người khác và điều đó Jack cần phải thực sự cố gắng.
Khi tình hình trở nên đáng đe dọa hơn và sau đó là bạo lực, tôi khuyên Jack có lẽ chắc chắn rằng đã đến lúc phải thoát khỏi địa ngục đó. Nếu tôi nhận thức được ngay sau những đợt bạo lực về thể chất (Jack chỉ nói với tôi vài tuần sau khi sự việc xảy ra), tôi rất có thể đã trực tiếp tham gia và gọi cảnh sát.
Sau mỗi cuộc trò chuyện, tâm trạng của Jack trở nên tươi sáng hơn bất cứ khi nào, từ quyết tâm đến tràn đầy năng lượng. Anh ấy sẽ hành động. Anh ta sẽ đến gặp một nhà trị liệu. Anh ta sẽ ngừng đưa tiền cho Henry và rời bỏ anh ta. Anh ta sẽ đảm bảo không nói chuyện riêng với anh ta. Và mỗi lần … không có gì khác. Như mọi lần. Mỗi lần tôi nhìn thấy Jack, Henry đều ở đó, thường tỏ ra hiếu chiến và luôn say sưa với một thứ gì đó.
Tuy nhiên, dường như không thể hiểu được hành vi và việc ra quyết định của Jack, không có gì lạ đối với các nạn nhân bị lạm dụng, những người thường xuyên phải chịu đựng những tổn thương trong quá khứ và do đó có các vấn đề tâm lý và cảm xúc tiềm ẩn đòi hỏi sự quan tâm của chuyên gia. Trên thực tế, nó có một cái tên: làm lành vết thương. Tôi nhận thức được điều đó, vì vậy ngoài việc cố gắng giúp bảo vệ sự an toàn về thể chất của Jack, tôi còn kiên nhẫn thúc đẩy anh ấy về phía có thể thấy ai đó.
Cuối cùng thì điều gì đã làm cho tôi — người ở lại cuối cùng — là sau sự cố lạm dụng thể xác lần thứ hai hoặc thứ ba. Bạn bè của Jack, một số người mà tôi biết, rất vui khi nói chuyện phiếm và phàn nàn về tình hình sau lưng của Jack, đặc biệt là trong chừng mực có ảnh hưởng đến các kế hoạch xã hội của họ. Tuy nhiên,tôi thấy họ không hề can thiệp hoặc đề nghị giúp đỡ anh ấy theo bất kỳ cách nào.
Tương tự như vậy, Jack sống ở nhà với cha mẹ và anh chị em của mình. Ngay cả sau khi về nhà với vết thâm tím và chảy máu, họ không có hành động gì và không bao giờ thảo luận về tình hình.
Một tuần sau, trên mạng xã hội lại đăng tải hình ảnh Jack và Henry quay lại với nhau, tất cả đều là những nụ cười. Những người bạn đã biết về vụ lạm dụng? Họ tặng những bài đăng đó bằng mặt cười, trái tim và biểu tượng thích.
Tại thời điểm đó, tôi nhận ra rằng tôi không thể chiến đấu trong trận chiến này một mình. Thật khó để cố gắng giúp đỡ một người không có khả năng giúp đỡ bản thân và thực sự dường như có ý định làm tổn thương bản thân, nhưng khi hành vi tự hủy hoại bản thân của một người như vậy được cả cộng đồng những người xung quanh họ ủng hộ và hưởng ứng? Đó là một tình huống không thể xảy ra, vì vậy tôi đã thoát khỏi nó và cắt đứt liên lạc. Tôi đang ở nước ngoài, vì vậy việc này sẽ dễ dàng hơn vào thời điểm đó.
Tôi đã nghĩ về lý do tại sao tôi làm điều này. Không phải vì Jack có ý định với hành vi tự hủy hoại bản thân của mình – điều đó chỉ gây khó khăn, và nó hầu như không phải là một tình huống duy nhất. Đó không phải là vì điều đó khó chịu — giúp đỡ một người thực sự cần nó thường không dễ chịu hay hấp dẫn, tuy nhiên trên thực tế có thể cảm thấy tốt. Và cũng không phải tôi cảm thấy nguy hiểm từ Henry — anh ta là một kẻ chuyên bắt nạt, đánh đập những người yếu hơn mình, nhưng tôi không cần phải trông chừng anh ta.
Không, đây là một cái gì đó hoàn toàn khác. Đây là “sự trợ giúp độc hại”, và tôi đã nghĩ về nó và tìm ra ba cách để xác định nó như vậy. Với những điều kiện này, thật khó để tôi hình dung sự giúp đỡ nào thực sự hữu ích trong trường hợp đó thì sẽ tốt hơn cho bạn và mọi người khác nếu bạn tự biết giữ cho mình.
3 cách để xác định sự trợ giúp độc hại
1. Bạn kiểm tra và không thích những gì bạn thấy.
Bất cứ khi nào bạn giúp đỡ ai đó, bạn nên kiểm tra bản thân trước để đảm bảo rằng sự giúp đỡ này đến từ một cái tốt, từ quan điểm của tinh thần và cảm xúc của bạn.
Bản ngã thường đóng một vai trò quan trọng trong các trường hợp cần sự giúp đỡ độc hại. Nếu bạn tìm hiểu sâu, bạn có thể thấy rằng bạn đang thúc đẩy một hệ thống làm việc hoặc động cơ thầm kín trong tiềm thức lên người kia.
Ví dụ, bạn có thể giúp đỡ một phần vì bạn đang tái hiện lại một số tổn thương hoặc sai lầm trong quá khứ mà bạn đã mắc phải và cố gắng sửa chữa quá khứ của mình. Hoặc, bạn có thể đang cố gắng gây ấn tượng với người ấy hoặc khiến bản thân cảm thấy mình vượt trội hơn. Có rất nhiều cách mà cái tôi của bạn có thể điều khiển tình hình.
Trong trường hợp của tôi, tôi không tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào về động cơ thầm kín trong tiềm thức. Tuy nhiên, những gì tôi nhận thấy là tôi đã nảy sinh rất nhiều cảm xúc tiêu cực xung quanh toàn bộ tình huống.
Tôi rất bực bội với Jack vì đã lặp đi lặp lại cùng một lỗi. Tôi tức giận với Jack vì liên tục coi thường lời khuyên của tôi – lời khuyên của tôi… và đó là nơi mà cái tôi của tôi bắt đầu bộc lộ.
Tôi rất tức giận với bạn bè và gia đình của anh ấy vì đã cho phép và thậm chí khuyến khích tình hình tiếp tục và cảm thấy mệt mỏi vì dường như là tiếng nói duy nhất của sự quan tâm, lo lắng và tỉnh táo. Nếu tôi ở một trạng thái tiến hóa hơn, sự tiêu cực đó sẽ không phát sinh, vì vậy đó có lẽ là điều tôi nên tự khắc phục. Nhưng đó là điều tốt nhất tôi có thể làm vào thời điểm đó.
Sự giúp đỡ không bao giờ có thể đến từ nơi giận dữ, hơn thế nữa nó có thể là sự thất vọng, phẫn uất hoặc tham lam. Cảm xúc tiêu cực là một phần của cuộc sống, nhưng khi tác động lên chúng sẽ làm ô nhiễm thế giới với sự tiêu cực đó. Tôi nhận ra rằng nỗ lực “giúp đỡ” của tôi ngày càng trở nên thù địch về bản chất, và tại thời điểm đó, tôi không có khả năng thành công, bởi vì nó không còn xuất phát từ tình yêu thương nữa.
Hơn nữa, tiêu cực chuyển giao, vì cuộc sống không được phân chia. Sự tức giận, thất vọng và những cảm xúc tiêu cực khác của tôi chắc chắn đã tràn sang các khía cạnh khác của cuộc sống — công việc, tình bạn và các mối quan hệ đáng kính của tôi. Tại thời điểm đó, ngay cả khi tôi vẫn có thể giúp đỡ Jack, tôi không chắc liệu điều đó có mang lại lợi ích tích cực cho thế giới hay không nếu trong khi làm điều đó, tôi không tôn trọng những người khác và có trách nhiệm trong cuộc sống của mình. .
2. Sự giúp đỡ của bạn đang khiến người kia trì trệ.
Jack, như tôi đã đề cập, thường có vẻ sáng sủa hơn một chút sau mỗi cuộc nói chuyện nhỏ của chúng tôi. Anh ấy sẽ cảm thấy quyết tâm hơn, đồng ý với phân tích của tôi và chắc chắn rằng anh ấy sẽ làm điều gì đó để giải quyết vấn đề đó. Bước ra khỏi những tương tác đó, lưng anh ấy dường như thẳng hơn một chút và đầu ngẩng cao hơn. Tuy nhiên, không có gì thay đổi trong tình hình.
Tuy nhiên, đó là điều bình thường với những vấn đề khó chữa và những kiểu hành vi thâm căn cố đế — chúng rất khó thay đổi! Tôi nhận ra rằng sự giúp đỡ của tôi không chỉ đơn thuần là không có tác động tích cực mà còn khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
Rõ ràng là mỗi lần Jack nói chuyện với tôi, anh ấy đều nhớ thầm rằng “đang làm gì đó”. Anh ấy cảm thấy tốt hơn là anh ấy đã nói chuyện thông suốt các vấn đề, dường như đã đưa ra một số quyết định, và có lẽ vì anh ấy đã cảm thấy rất thoải mái – tất cả những điều tốt cho sức khỏe. Tuy nhiên, trong suy nghĩ của anh ấy, điều đó đại diện cho hành động và sự tiến bộ. Khi anh ấy nói chuyện với tôi sau thực tế về những quyết định và bước đi cụ thể mà anh ấy đã thực hiện, anh ấy sẽ đưa ra bài nói chuyện cuối cùng của chúng tôi như một ví dụ.
Bằng cách này, các cuộc nói chuyện của chúng tôi trở nên giống như một liều thuốc – một trò đùa nhỏ nhặt giúp tạo ra một đỉnh cao ngắn ngủi nhưng không làm gì để thực sự đưa Jack về phía trước.
Theo cách này, các cuộc nói chuyện của chúng tôi phản tác dụng vì chúng khiến anh ấy cảm thấy dễ chịu hơn, trong khi thực tế, sự khó chịu thường thúc đẩy mọi người thực hiện hành động khó khăn. Cuộc nói chuyện của chúng tôi khiến anh ấy cảm thấy thoải mái hơn, khi điều anh ấy cần là cảm thấy thoải mái hơn với tình hình. Kết quả là Jack đã chẳng thực hiện các bước tích cực mà anh ta cần, chẳng hạn như tìm kiếm sự trợ giúp của chuyên gia.
3. Bạn bắt đầu nhập vai “vị cứu tinh” và “người gặp nạn”.
Bất kỳ mối quan hệ thực sự thân thiết nào với ai đó đều phải xác thực. Nó không liên quan đến việc nhập vai hoặc mọi người làm những gì họ “phải làm” chỉ vì đó là điều họ “phải làm”. Đó là một cuộc trao đổi, một cuộc cho – nhận, một cuộc đối thoại cởi mở và một con đường hai chiều.
Chắc chắn, trong một mối quan hệ lâu dài, chắc chắn sẽ có những giai đoạn mà một bên là người cần và một bên là người giúp đỡ. Tuy nhiên, khi những vai trò đó trở thành người cho và người nhận, và mọi tương tác là một hành động giúp đỡ và được giúp đỡ, đó không còn là tình bạn nữa – đó là sự đồng phụ thuộc.
Trong trường hợp của tôi, Jack đã trở nên trì trệ. Anh ấy đã không tiến về phía trước. Nếu anh ấy chỉ tìm kiếm một số tương tác xã hội hoặc “thời gian thư giãn”, anh ấy sẽ gọi cho Henry hoặc một trong những người bạn khác của anh ấy, và điều này thường liên quan đến lạm dụng chất kích thích. Vai trò của tôi chỉ trở thành người trợ giúp và cố vấn, và trên thực tế, các “phiên họp” của chúng tôi vừa chuyển thành những người đón tôi cho Jack, vì vậy nó thậm chí không còn hữu ích cho anh ấy nữa.
Vì vậy, mối quan hệ của chúng tôi đã trở nên đóng lại theo cách này mà không có con đường rõ ràng nào về phía trước. Jack được Henry đáp ứng những nhu cầu tình cảm phức tạp và không lành mạnh, anh ấy được những người bạn cho phép đáp ứng nhu cầu xã hội và anh ấy nhận được sự giúp đỡ từ tôi. Tất cả chúng ta đều có phần của mình để chơi, và thực sự các bên khác trong cuộc sống của anh ấy đã khuyến khích hệ thống này tiếp tục bằng cách tạo điều kiện cho hành vi của anh ấy.
Cách duy nhất tôi thấy để phá vỡ khuôn là tôi phải thay đổi động lực, và tôi đã làm như vậy.
Không ngạc nhiên, sau khi Henry rời khỏi bức tranh, Jack đã ngừng kêu cứu. Anh ấy không để ý rằng tôi không có mặt tại bữa tiệc sinh nhật của anh ấy vì tôi đang ở nước ngoài, nhưng rồi một lần nữa, anh ấy thậm chí còn không biết rằng tôi đang ở nước ngoài. Anh ấy đã không cần giúp đỡ trong vài tuần, vì vậy các cuộc gọi dừng lại. Vì vai diễn của tôi tạm thời được bỏ ra ngoài kịch bản… cho đến mối quan hệ độc hại tiếp theo của anh ấy, khi anh ấy cần tìm một người trợ giúp mới.
Không có điều gì trong số này là dễ dàng đối với tôi, và nó không cảm thấy tốt hay tự nhiên. Tôi không phải là người quay lưng lại với bất cứ ai đang cần, đặc biệt là không phải một người bạn. Nhưng tôi đã học và chấp nhận rằng tôi không thể làm tất cả mọi thứ và không nên chịu trách nhiệm sửa chữa những gì vượt quá khả năng của mình.
Tôi thực sự cầu mong điều tốt nhất cho Jack, và sẽ rất tốt nếu một ngày nào đó thiết lập lại mối quan hệ, nhưng tôi cần tạo khoảng cách để khôi phục lại hạnh phúc của bản thân, phá vỡ sự đồng phụ thuộc đã phát triển và không phải là người trợ giúp / người gặp nạn trong vai trò khó khăn ấy. Bằng cách này, tôi có thể là phiên bản tốt nhất của mình, mà cuối cùng là điều hữu ích nhất cho thế giới.
______________________________________
Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!
- Theo: tinybuddha
- Người dịch: Nông Thị Yến
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là: “Người dịch: Nông Thị Yến – Nguồn iVolunteer Vietnam”
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/10596
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 22