Kỹ Năng

Cách Ngừng Bị Ám Ảnh Về Những Cách Sống Khỏe Sai Lầm

“Để thay đổi cuộc sống, bạn cần phải thay đổi các ưu tiên của mình.” ~ Mark Twain

How I Stopped Obsessing About the Wrong Things to Stay Healthy - Tiny Buddha

Mỗi năm, cứ đến tháng 12, tôi lại từng ám ảnh về ô nhiễm không khí. Đây là thời điểm mà tôi và chồng đưa con gái nhỏ đến Ba Lan, quê hương của tôi, để đón Giáng sinh cùng đại gia đình. Ở đó, những lo lắng của tôi lên đến cực điểm.

Khi kỳ sưởi ấm bắt đầu, và than bắt đầu cháy trong các lò sưởi gia đình, không khí Ba Lan trở nên thật khó thở. Ô nhiễm bụi mịn có thể vượt quá định mức tới 3000 phần trăm. Rồi một ngày nào đó bạn thực sự có thể cảm thấy không khí đốt cháy phía trong cổ họng, có mùi lưu huỳnh. Và vì vậy tôi sẽ đóng cửa sổ và cấm con gái tôi ra ngoài.

Tôi đã mua mặt nạ khói với những bộ lọc tốt nhất. Tôi thậm chí đã tính đến việc bỏ qua Giáng sinh Ba Lan hoàn toàn và định cư một thời gian khá lâu chỉ với ba chúng tôi trong ngôi làng ở Pháp nhỏ bé, tận hưởng không khí nguyên sơ. Đó sẽ là một trách nhiệm phải làm, đúng chứ? Xét cho cùng, với tư cách là một người mẹ, ưu tiên hàng đầu của tôi là giữ cho con gái tôi – và chúng tôi, cha mẹ của nó – có sức khỏe tốt nhất.

Tuy nhiên, trong khi chờ đợi, tôi viết những câu chuyện về sức khỏe và tâm lý, tìm hiểu hàng trăm bài báo nghiên cứu mỗi năm và nói chuyện với hàng chục nhà khoa học. Và cuối cùng tôi nhận ra rằng bỏ qua Giáng sinh ở Ba Lan là một sai lầm như thế nào.

Ô nhiễm, cho dù khủng khiếp đến đâu, sức khỏe thể chất của gia đình không quan trọng bằng thời gian chúng ta dành cho những người họ hàng và bạn bè, càng nhiều càng tốt.

Có một bài báo khoa học mà tôi thấy đặc biệt nổi bật: trong một phân tích tổng hợp quy mô lớn, các nhà nghiên cứu đã xem xét 148 nghiên cứu với hơn 300.000 người tham gia. Các nhà khoa học nhận thấy rằng những người có mối quan hệ xã hội tốt hơn có cơ hội sống đến cuối nghiên cứu cụ thể đó cao hơn 50% – trung bình 7,5 năm – so với những người không có vốn xã hội lành mạnh như vậy.

Một số mối quan hệ đặc biệt kéo dài tuổi thọ. Chất lượng hôn nhân và tình bạn cao, cùng việc có thể nương tựa hàng xóm, đồng nghĩa với việc nguy cơ tử vong thấp hơn đáng kinh ngạc 60%. Nói cách khác, việc thiếu những mối quan hệ như vậy sẽ có tác động lớn hơn đến tuổi thọ so với hút mười lăm điếu thuốc mỗi ngày (tỷ lệ tử vong cao hơn 50%), lớn hơn nhiều so với uống rượu quá mức (30%) hoặc sống ì ạch như một củ khoai tây trên sofa (khoảng 20 phần trăm). Ô nhiễm không khí chỉ có 5% nguy cơ tử vong.

Rõ ràng là tôi đang lo lắng sai chỗ. Từ chối con gái tôi, và bản thân tôi, niềm vui được sum vầy với ông bà, cô dì, chú bác và hàng chục anh em họ hàng, về mặt sức khỏe của chúng tôi còn tồi tệ hơn rất nhiều so với bất kỳ lượng lưu huỳnh ôxit nào tồn tại trong không khí Ba Lan.

Tôi cũng đã sai những thứ khác. Khi con gái tôi chập chững biết đi, tôi đã trải qua giai đoạn ám ảnh rau. Vào thời điểm đó, chúng tôi sống ở Philadelphia, đi bộ cách một cửa hàng Thực Phẩm Không Chế Biến một đoạn. Cửa hàng đó là thiên đường và địa ngục của tôi, hai trong một.

Hồi đó tôi tin rằng để sống khỏe mạnh và sống lâu, gia đình nhỏ của tôi cần được tiếp cận với những thực phẩm hữu cơ tốt nhất, càng đa dạng càng tốt (vì thế Thực Phẩm Không Chế Biến là thiên đường). Tôi tin rằng tôi cần cải xoăn, đậu bắp và nấm enoki. Tôi cần mật ong thô hữu cơ và hạt quinoa thụ phấn tự nhiên.

Tuy nhiên, đó cũng là địa ngục, bởi vì mỗi chuyến đi mua sắm không chỉ có nghĩa là tiêu tốn hàng triệu đô la, mà còn phải đau đầu xem loại gạo đen nào là tốt nhất, hoặc mua rau arugula non hay bông cải xanh. Lãng phí thời gian mà tôi còn không có đủ, với tư cách là một người mẹ có đi làm.

Nhưng qua nhiều năm, tôi đã học được rằng mặc dù chế độ ăn uống thích hợp thực sự quan trọng đối với sức khỏe, nhưng đó không phải là “chén thánh” mà tôi tạo được. Chắc chắn không ai cần hạt quinoa thụ phấn tự nhiên để sống khỏe mạnh. Miễn là bạn không lạm dụng kẹo và thức ăn nhanh và ăn đủ năm phần trái cây và rau mỗi ngày (táo và cà rốt hoàn toàn ổn), bạn sẽ ổn.

Đối với tôi, thời gian tôi đã lãng phí trong việc lựa chọn rau xanh hữu cơ sẽ có ích hơn nếu dành cho hoạt động tình nguyện, trở nên tận tâm và tốt với những người xung quanh.

Hãy xem xét các con số: các nghiên cứu cho thấy rằng ăn sáu phần trái cây và rau mỗi ngày có thể giảm 26% nguy cơ chết sớm. Đối với hoạt động tình nguyện, nó thậm chí có thể là 44%. Lòng tốt đơn giản có thể điều chỉnh các gen bạch cầu của chúng ta ít gây viêm hơn – đó là một điều tốt, vì viêm mãn tính có liên quan đến các tình trạng như ung thư, bệnh tim và tiểu đường. Trong khi đó, hầu hết những thứ được gọi là siêu thực phẩm đã bị thổi phồng quá mức.

Tất cả những điều này khiến tôi tự hỏi về cái gọi là nghịch lý của người Pháp – điều mà tôi thấy xung quanh mình – những người hàng xóm và bạn bè của tôi ăn nhiều pho mát béo và viennoiseries có đường, nhưng vẫn mảnh mai và khỏe mạnh (người Pháp thực sự là một trong những quốc gia có tuổi thọ cao nhất trên hành tinh).

Chúng tôi thường gặp nhau trong khu vườn của hàng xóm để khai tiệc – một chiếc bàn đơn giản sẽ được bày ra trên bãi cỏ, phủ đầy đồ ăn nhẹ — xúc xích béo ngậy (nitrat! Chất béo bão hòa!), Bánh mì baguette (Cacbon hidrat đơn giản!), Bánh ngọt và nhiều rượu. Chúng tôi sẽ ngồi xuống hàng giờ, ăn, uống, nói chuyện — và coi đó là bữa tối.

Những đứa trẻ sẽ biến mất trong khu vườn hoang dã, không có người giám sát, tìm kiếm tổ chim và đuổi bọ, thỉnh thoảng lại xuất hiện để chộp lấy một miếng bánh mì hoặc pho mát. Mạnh khỏe? Không theo tiêu chuẩn Thực Phẩm Không Qua Chế Biến, không. Nhưng có lẽ vấn đề không liên quan nhiều đến những gì người Pháp ăn, mà là cách họ ăn – một cách chậm rãi, ăn chung với người khác?

Con gái người Pháp bảy tuổi của tôi tuyệt đối không chịu ăn một mình và sẽ không đụng đến bữa tối hoặc bữa trưa của con trừ khi ai đó ngồi xuống bàn với con — chúng tôi vừa bắt gặp cảnh nay vài ngày trước.

Mối liên hệ đó, sự gắn kết đó, có thể là thứ giữ cho các động mạch của người Pháp luôn khỏe mạnh. Rốt cuộc, khoa học cho thấy rằng các hormone xã hội của chúng ta như oxytocin và serotonin, dây thần kinh phế vị, đường thông và hạch hạnh nhân trong não, và thậm chí cả các vi khuẩn đường ruột của chúng ta kết nối sức khỏe thể chất của chúng ta với cách chúng ta sống cuộc sống có tinh thần và xã hội.

Phải mất nhiều năm và hàng trăm bài báo nghiên cứu để thuyết phục tôi, nhưng tôi đã rút ra được bài học cho mình. Tôi không còn bị ám ảnh về những đồ hữu cơ tốt nhất . Tôi không còn xem xét việc bỏ qua các kỳ nghỉ ở Ba Lan vì ô nhiễm. Thay vào đó, tôi dành thời gian và năng lượng mới tìm thấy để giúp đỡ những người hàng xóm, dạy con gái lòng tốt, thiền định, chánh niệm, gặp gỡ bạn bè thường xuyên hơn và kết nối với chồng, nhớ nắm tay (để tăng cường oxytocin).

Nó giúp tất cả chúng ta khỏe mạnh hơn hạt quinoa hữu cơ và không khí nguyên sơ nhất. Và như một tác dụng phụ, nó cũng làm cho chúng tôi thêm hạnh phúc.

______________________________________

Xin chân thành cảm ơn những chia sẻ vô cùng bổ ích của tác giả!

  • Theo: tinybuddha
  • Người dịch: Đỗ Xuân Phương Trinh
  • Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Đỗ Xuân Phương Trinh – Nguồn: iVolunteer Vietnam” 

Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/10590

Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ