Tôi đã viết bài thơ này khi mẹ tôi đột ngột vào viện năm 2010.
Tôi đã ở suốt bên mẹ liền 4 ngày tại bệnh viện, mẹ tôi lúc đó đã bất tỉnh và nằm hôn mê suốt 3 ngày. Lý do mẹ tôi phải nhập viện là vì bà đã sử dụng một loại thuốc huyết áp mới. Vào ngày thứ 3, bác sĩ đã nói rằng mẹ tôi có thể bị đột quỵ nếu huyết áp không trở lại bình thường.
Ngày hôm đó, tôi đã cầu nguyện rất nhiều, mong những lời đó có thể đến được với mẹ mình. Sau khi yêu cầu toàn thể gia đình cho tôi và mẹ một khoảng không riêng, tôi đã bắt đầu một buổi thiền sâu. Tôi nắm lấy tay mẹ mình, và bắt đầu kết nối sức mạnh của mình với Vũ trụ. Đó là khoảng thời gian mà tôi viết bài thơ “Người bạn tri kỉ của tôi”
Người Bạn Tri Kỉ Của Tôi
Chưa thấy trên đời Siêu nhân ngã bệnh
Chưa thấy trên đời Nữ hiệp hắt hơi
Chưa thấy trên đời Người nhện nghỉ bệnh
Chưa thấy trên đời cho đến nay, người hùng của tôi lâm bệnh
Người hùng của tôi nằm viện
Cô ấy cười khi mọi người ghé thăm
Cô ấy đùa với những ai thăm bệnh
Cô ấy vẫn hớn hở dù đang nằm viện
Người hùng của tôi trở lại chính mình khi mọi người rời đi
Để lại sự thật rằng mình vẫn đang bệnh
Cô ấy, không ai khác, chính là mẹ tôi
Tôi là người bạn tri kỉ của mẹ mình
Và mỗi người hùng đều có một
Tôi thấy nỗi đau nơi mẹ
Tôi thấy sự sợ hãi nơi mẹ
Tôi thấy sự buồn bã nơi mẹ
Nên tôi làm những gì tôi có thể
Nuốt nước mắt tìm kiếm và thiền định
Bận rộn xem Youtube để phân tâm
Đeo chiếc mặt nạ giữ mình bình tĩnh
Để giấu đi sự đau khổ trong bản thân
Nhưng ai thấu mỗi tiếng máy nhịp tim
Mỗi giọt thuốc nhỏ xuống trong bình đựng
Mỗi tiếng đau mà người hùng tôi phát
Mặt nạ tôi đeo phút chốc tan vỡ
Tâm trạng tôi bắt đầu lo lắng
Tôi sợ hãi như mẹ tôi từng
Tôi hốt hoảng như mẹ tôi đã
Tôi buồn bã như mẹ tôi đang
Những cảm xúc nhắc nhở tôi rằng
Dù cho tôi là người đàn ông
Người đã vượt bao nhiêu rào cản
Người đã cứu biết bao con người
Thì tôi vẫn chỉ là một người tri kỉ
Một tri kỉ mong ước cho người hùng mình khỏe lại
Ngày hôm sau mẹ tôi đã tỉnh lại như chưa có gì xảy ra
Bà ấy còn hỏi tôi rằng tại sao lại có nhiều dây nhợ trên người mình đến vậy, sau đó còn nằng nặc đòi về nhà. Bà ấy đã tươi tỉnh lại hoàn toàn. Lượng huyết áp cũng bình thường trở lại, mọi điều về thể chất của bà ấy đã thoải mái như chưa hề có gì. Thật là tuyệt vời. Chúng tôi đã xuất viện ngay tối hôm đó, sau khi về tôi đã nghẹn ngào kể lại với mẹ những gì xảy ra. Vào khoảnh khắc định mệnh ấy, chúng tôi đã thực sự chứng kiến được sức mạnh của thiền định, của việc cầu nguyện, và sự hài hòa tương tác từ Vũ trụ. Hiện nay gia đình của tôi đã được tiếp thêm sức mạnh hơn bao giờ hết.
Một năm sau đó, tôi đó bán một bộ phim được lấy cảm hứng từ bài thơ của mình, có tên là “Người bạn tri kỉ” cho một hãng phim Trung Quốc. Và hiện tại, tôi đang thực hiện việc chuyển thể bộ phim đó thành game điện thoại.
_________________________________________
Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!
- Theo: everydaypower
- Người dịch: Lê Hoàng Tuyết Trâm
- Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Lê Hoàng Tuyết Trâm – Nguồn iVolunteer Vietnam”
Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/8246
Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.
iVolunteer Vietnam mạng xã hội chia sẻ, tổng hợp các thông tin cơ hội tình nguyện, học bổng, khoá học online hữu ích dành cho sinh viên & giới trẻ Việt Nam. Với các thông tin được cộng đồng chia sẻ, chúng mình thường KHÔNG có liên hệ trực tiếp với ban tổ chức hay đầu mối liên lạc của chương trình! Bạn vui lòng xem thêm thông tin tên đơn vị tổ chức chương trình (tìm qua facebook hoặc google) & nội dung chi tiết đính kèm, email/SĐT liên hệ (nếu có) ở link bài đăng trên fanpage và website https://ivolunteer.vn để tìm hiểu rõ hơn.
Lượt xem: 25