Kỹ Năng

10 Lý Do Tại Sao Tôi Trở Thành Một Diễn Giả Truyền Động Lực

Có rất nhiều lý do khiến chúng ta bước vào những công việc và con đường sự nghiệp khác nhau. Đối với tôi, tôi chưa bao giờ thực sự quá bận tâm đến công việc. Nhưng tôi đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi khái niệm “tác động”.

Trong gia đình của tôi, chúng tôi không bao giờ thực sự tập trung hoặc nói quá nhiều về tiền bạc. Mẹ tôi là một giáo viên. Cha tôi là người đứng đầu chương trình Phần 8 của thành phố chúng tôi. Phục vụ mọi người, làm việc vì cộng đồng – đó là những gì chúng tôi đã làm.

Khi còn nhỏ, tôi yêu thích những bộ phim. Tôi có rất nhiều phim yêu thích, nhưng tôi có thiên hướng về những bộ phim về các anh hùng. Tôi thích những bộ phim mà những nhân vật trong đó tìm thấy tiềm năng thực sự của họ khi đem đến lợi ích cho người khác. Tôi thích nhìn thấy những hành động vĩ đại của anh hùng.

Tôi nghĩ khi lớn lên và những bộ phim như Superman, Batman, Malcolm X, Gandhi, Lean on Me, Stand and Deliver, và Schindler’s List tôi đã xem đều có tác động sâu sắc đến tôi. Khi xem những bộ phim đó, tôi đã tự lập trình trong tiềm thức là luôn thể hiện bản thân theo cách cao nhất có thể. Tôi thậm chí còn không biết điều đó vào thời điểm đó.

Khi còn nhỏ, mẹ tôi không cho tôi ra ngoài chơi cho đến khi tôi đọc, viết và sau đó nói về những gì tôi học được. Tôi nghĩ bà ấy đang huấn luyện tôi trở thành một diễn giả và thậm chí ngay cả bà còn không biết điều đó. Mặt khác, cha tôi thích nói chuyện, giảng giải và truyền đạt trí tuệ của mình.

Ông ấy đã truyền thế giới quan của mình cho tôi. Ông ấy đã dành thời gian định hình tôi. Bây giờ, tôi đang đáp lại điều đó. Nhưng vào thời điểm đó, tôi không biết điều này đang xảy ra.

Tôi hy vọng những điều trên là cần thiết cho những gì tôi sắp chia sẻ. Tôi hy vọng bạn sẽ thích những lý do tôi đưa ra khi chọn trở thành một diễn giả truyền động lực!

Tôi đã trở thành một diễn giả truyền động lực vì…

☀️ Tôi Nhận Ra Mình Có Một Thông Điệp

Câu chuyện của bạn là gì? Nếu ai đó hỏi “bạn là ai”, bạn sẽ nói gì? Tôi từng nghĩ câu chuyện của mình không có gì đặc biệt và không có giá trị gì. Tôi nghĩ rằng câu chuyện của tôi cũng giống như bất kỳ ai khác. Tôi không bao giờ nghĩ rằng nó quan trọng.

Nhưng khi tôi trở thành một giáo viên, tất cả đã thay đổi. Tôi bắt đầu làm việc với các sinh viên và nhận thấy rằng tiếng nói và những câu chuyện của tôi CÓ ý nghĩa – chúng có sức mạnh tạo ra sự khác biệt.

Đôi khi, tôi bị sốc bởi khả năng truyền sức mạnh và truyền cảm hứng cho những bạn trẻ bằng việc chia sẻ những câu chuyện của chính mình. Từ những câu chuyện thời thơ ấu của tôi, đến việc vượt qua những trở ngại, đối phó với những áp lực đồng trang lứa, tìm ra tiếng nói và phát triển sự tự tin của tôi trong quãng thời gian học đại học.

☀️ Tôi Muốn Trở Thành Một Người Nào Đó

Cũng giống như trong tất cả các bộ phim yêu thích của tôi, tôi muốn trở thành một người quan trọng, một người tạo ra sự khác biệt. Khi tôi còn nhỏ, bố tôi luôn hỏi “Con trai, con muốn trở thành gì khi lớn lên?”. Tôi chỉ trả lời “Con không biết.” Nhưng, tôi luôn biết mình muốn trở thành ai đó.

Khi tôi lớn hơn, tôi cảm thấy khó chịu và thất vọng khi thấy quá nhiều thành viên trong gia đình và bạn bè của tôi làm những công việc ổn định không đáp ứng được nhu cầu cơ bản của con người, bao gồm phục vụ, mục đích, niềm vui và sự phát triển. Vì vậy, tôi đã quyết tâm rằng cuộc sống của tôi sẽ khác. Tôi quyết tâm KHÔNG ổn định như vậy.

☀️ Tôi Muốn Phát Huy Hết Tiềm Năng Của Bản Thân

Trong toàn bộ sự nghiệp học tập của tôi, trên mỗi phiếu điểm mà tôi từng nhận được đều ghi: “Jeff không phát huy hết tiềm năng của mình”. Bạn biết không, đúng là như vậy. Điều này thậm chí còn tiếp tục diễn ra trong suốt quãng thời gian đại học của tôi.

Trong khi hoàn thành bằng Cử nhân và lấy bằng Thạc sĩ, tôi đã tận tâm tận lực tối đa hóa từng giây và mọi cơ hội đến với mình. Tôi bắt đầu nghiên cứu các phần tài liệu về hoàn thiện bản thân có trong các thư viện và nhà sách. Tôi bắt đầu tự hỏi mình những câu hỏi như, “Cuộc sống của tôi sẽ như thế nào nếu tôi dành ra cho nó 150%?”

Tôi biết cuộc sống của tôi trở nên ra sao khi chỉ dành ra có 70 hoặc 60% cho nó. Tôi biết cảm giác dễ bị phân tâm là như thế nào. Tôi biết cảm giác khi được xã hội chấp nhận thay vì đi theo tiếng nói của chính mình. Và tôi đã cam kết tìm hiểu xem tôi thực sự có khả năng gì.

☀️ Tôi Muốn Tiếp Cận Nhiều Người Hơn

Tôi thích trở thành một giáo viên và Chủ nhiệm Hội Sinh viên. Tôi thích làm việc với sinh viên. Tôi thích nói chuyện tại các hội nghị và các hoạt động toàn trường. Tôi thậm chí còn bắt đầu thích hoạt động trên mạng xã hội khi có những người nói với tôi rằng họ mong được vào Facebook và xem các cập nhật của tôi.

Tôi thích khi mọi người nói với tôi rằng khi họ căng thẳng, họ sẽ đăng nhập Facebook chỉ để xem tôi nói gì. Tôi coi đó như một dấu hiệu từ mọi người. Tôi đã coi nó như một sự kêu gọi thực sự. Tôi quyết định trả lời sự kêu gọi đó.

☀️ Tôi Muốn Trở Thành Một Doanh Nhân

Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều muốn có nhiều quyền kiểm soát và tự do hơn trong cuộc sống của mình. Tôi biết rằng nếu tôi không kiểm soát lương của mình, tôi thực sự sẽ không kiểm soát được số phận của mình.

Thật buồn cười khi tôi nghĩ lại năm lớp sáu, mẹ tôi luôn làm cho tôi những chiếc bánh mì lạnh ngắt. Mỗi ngày tôi sẽ ăn một nửa và bán nửa còn lại. Thực sự lúc đó tôi đã là một doanh nhân mặc dù tôi không hề biết điều đó.

☀️ Tôi Muốn Mọi Người Thấy Mọi Thứ Đều Có Thể

Tôi muốn cho mọi người thấy rằng những điều tuyệt vời là có thể. Tôi muốn cho mọi người thấy rằng chúng tôi có thể làm những điều khác ngoài việc trở thành vận động viên và nghệ sĩ giải trí. Tôi muốn mọi người biết rằng bản thân họ có thể chia sẻ thông điệp tích cực và tạo ra một cuộc sống ý nghĩa.

Có quá nhiều người từ bỏ một cách dễ dàng. Vì vậy, tôi muốn trở thành một tấm gương về sự kiên trì và kiên cường. Tôi đã từng nghe ai đó nói “Tại sao phải chấp nhận ổn định ở mức trung bình, trong khi có thể tạo ra nhiều sự vĩ đại khác?”

☀️ Tôi Muốn Sống Theo Thông Điệp Của Riêng Mình

Tôi không có cách nào có thể nói với mọi người rằng “hãy là tất cả những gì bạn có thể”, “hãy đứng lên vì những gì bạn tin tưởng”“thể hiện bản thân ở cấp độ cao nhất của bạn” – nếu tôi không làm vậy. Làm sao tôi có thể nói “phục vụ thế giới và phục vụ mọi người ở cấp độ cao nhất có thể của bạn” nếu tôi không sống như vậy?

Ngay cả trước khi trở thành một diễn giả truyền động lực, tôi đã dành cả cuộc đời mình để tự thực hiện những cam kết sâu sắc nhất và cao nhất mà tôi tự đề ra. Cách tốt nhất tôi có thể truyền cảm hứng cho mọi người không phải bằng cách đem đến cho họ một bài diễn thuyết tuyệt vời, mà là sống có ý nghĩa và có mục đích sâu sắc.

Giống như Gandhi đã nói, “Cuộc sống của bạn là thông điệp của bạn.Vì vậy, hãy biến nó trở thành một thông điệp đầy cảm hứng.”

☀️ Tôi Muốn Truyền Cảm Hứng Cho Những Sinh Viên Của Tôi

Khi nói đến thành công, và thậm chí ngày càng thành công, các học sinh trong quá khứ và thậm chí hiện tại của tôi là những người cổ vũ lớn nhất cho tôi. Tôi rất vinh dự được tiếp xúc với họ và gia đình của họ. Tôi thích nhận tin nhắn từ họ.

Họ biết tôi không khác họ và họ cũng không khác tôi. Một sinh viên từng nói với tôi, “Thầy Moore mỗi khi thầy lên sân khấu, em cảm thấy như mình cũng đang diễn trên sân khấu vậy”. Bạn đã ở trên sân khấu!

☀️ Tôi Thích Khuyến Khích, Truyền Cảm Hứng Và Nâng Cao Tinh Thần

Kể từ khi học trung học, mọi người đã tìm đến tôi để xin lời khuyên về các mối quan hệ, những lời đàm tiếu, những trở ngại và các vấn đề gia đình. Tôi nhớ rất rõ đã có một khoảnh khắc suy ngẫm lại bản thân và tôi nhận ra rằng tôi đã yêu thích đến mức nào khi nghe câu nói “Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó theo cách đó”.

Ngay cả khi còn trẻ, tôi biết rằng cuộc đời của ai đó đã thay đổi mãi mãi bởi vì họ đã nghĩ một cách khác biệt. Tôi tin rằng mọi người đều có năng khiếu. Mọi người đều có một lời thôi thúc. Một số người không bao giờ nhận ra nó. Một số người không bao giờ chấp nhận nó và không bao giờ sở hữu nó. Tôi biết rằng đây là lời kêu gọi dành cho tôi. Tôi biết đó là điều khiến tôi ở đây và tôi sẽ không phủ nhận điều đó.

☀️ Tôi Muốn Làm Cho Gia Đình Tự Hào

Tôi đến từ một gia đình đầy niềm kiêu hãnh. Mẹ tôi là người Do Thái, người Đông Âu, sinh ra và lớn lên ở Borough Park, Brooklyn. Cha tôi sinh ra ở Tallahassee, Florida. Khi còn là một đứa trẻ, ông ấy từ chối đến các đài phun nước và phòng tắm riêng biệt, điều này cuối cùng khiến tính mạng của anh trai, em gái và mẹ ông gặp nguy hiểm.

Ông ấy được gửi lên phía bắc đến thành phố New York, nơi ông ấy gặp mẹ tôi 20 năm sau. Tất nhiên, mối quan hệ của họ đã gây tranh cãi lớn vào thời điểm đó. Họ không quan tâm. Tôi đoán bạn có thể nói tôi được sinh ra theo cách này, được cắt ra từ cùng một tấm vải. (Tất nhiên, đây là phiên bản ngắn của câu chuyện của họ.)

Tôi nhớ về nhà khi còn nhỏ, và cha tôi sẽ yêu cầu xem bài tập về nhà và ghi chú trên lớp của tôi. Ông ấy liên tục nhắc tôi bằng giọng nói mạnh mẽ của mình rằng “Hãy ghi tên con vào tờ giấy của con”, “Hãy tự hào về tên của con, tự hào về con người của con”.

Tôi không bao giờ lãng quên điều đó. Tình yêu và sự cam kết của họ đã dạy tôi mọi thứ. Món quà lớn nhất mà tôi có thể cho họ là làm cho họ tự hào. Như đã nói, tôi đã khiến họ tự hào và cũng là làm cho thành phố Glen Cove, New York của tôi, tự hào.

Tôi khao khát làm cho đất nước của tôi tự hào. Tôi mong muốn thực sự trở thành một công dân toàn cầu và là tiếng nói cho hy vọng, niềm tin và sự chăm chỉ.

Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành thời gian để đọc những suy nghĩ của tôi. Hãy chia sẻ và bình luận!

____________________________

Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích!

  • Theo: everydaypower.com
  • Người dịch: Phan Thị Hòa
  • Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là “Người dịch: Phan Thị Hòa – Nguồn: iVolunteer Vietnam”

Shortlink: https://ivolunteer.vn/z/7479

Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ